chương 5 :Điên cuồng luyện cáp mô công


Dịch :Tiêu_Diêu_Tự_Tại
Nguồn : LX
Khi Hoàng Dung đám người đã bay đi xa , Lý Đình lại quay về ngôi phá miếu thở ngắn than dài chờ đợi. Đợi một lúc vẫn không thấy Âu Dương Phong xuất hiện , hắn tự hỏi liệu có phải thế giới trong này với truyện Kim Dung , tình tiết còn nhiều ngoắt nghéo , đảo lộn hơn rất nhiều so với hắn tưởng tượng lúc đầu chăng ? Nếu không sao lắm chuyện lộn xộn thế này , hết tính cách Trình Anh đến chuyện gặp Âu Dương Phong. Thật là đau đầu mà.
Lại đợi thêm rất lâu nữa , chỉ thấy Lý Đình vẫn đang thở dài sườn sượt đợi chờ. Từ đó tới giờ , hắn còn chưa thấy mống nào qua đây , chứ đừng nói Tây Độc Âu Dương Phong. Lý Đình thực muốn đến Lục gia trang cho xong truyện. Nhưng nghĩ lại như vậy tương lai có thể sẽ phải chịu thiệt hại nặng nề , ảnh hưởng hến kế hoạch. Nên hắn quyết định kiên trì đến cùng , đành phải tìm một góc yên tĩnh trong miếu , rồi co quắp ở đó bắt đầu lim dim.

-Ư..ư..ư…………..sshhhh…nhè nhẹ…nhè nhẹ một chút thôi mà , người ta chỗ đó nứt ra mất….a….a…..a…….
-Không hổ là “dương tràng”(1) một trong mười hai đại danh khí nha , loại này đúng là chặt khít khìn khịt mà , thật là cực khoái a….hà …hàaaa…..ôi ….ôi…. lão phu lại sắp bắn mất …. Ơ .. ơhhh …shhhhuuu….! Ôi chà , không được …từ từ nào... từ từ … phuuù …… được …được rồi ….khà… khà… chưa gục được….chưa gục được …. may mà ta có cáp mô công đè nén bắn tinh, nếu không đúng là sớm thoát khí chục lần rồi ….ka…ka..ka….như thế làm sao thỏa mãn dâm phụ như bà được a , phải không nào! ..he…he…he…..
-Ư…ư…ư…nhưng mà… rất…..rất đau a…..Của ông… quá lớn……
-Ha ha ha,…..phu nhân a , cái lỗ dưới của bà có khác nào đường núi đất Thục a, vừa ngoắt nghéo , lại nhỏ tí thế này….. phu quân bà xuyên vào được đã là phúc rồi , còn đụ á…. Mơ đi , loại cái lỗ này bình thường kéo ra kéo vào được chưa đến mười cái phọt mẹ rồi …. Thế không bảo sao cái lỗ của bà chả bót như gái trinh thế này….giờ để ta hảo hảo thỏa mãn bà nhá…..he…he….he…
-Ông đừng nói nữa ….đừng nói nữa mà….người ta…người ta mắc cỡ chết mất….haaaaaaà..eh…ehhhh….Người ta……người ta lại muốn ra rồi .... mạnh … mạnh … mạnh nữa đi …a..a..a…a……
-Hô hô…..Được lắm … này thì mạnh này , mạnh nữa này , nữa này , nữa nữa này…..cho chết luôn…..he…he…he….Nói cho bà biết , lão tử ta đã duyệt nữ vô số kể a…..cái *** nhỏ hẹp uốn lượn như thế này tuy vậy còn chưa đủ tuổi để hạ gục con *** của ta đâu…..cho dù là trăm hiệp nữa , ngàn hiệp nữa….ke..ke..ke…..chết này ….nữa này….
Những tràng âm thanh dâm đãng cứ thế liên tục phát lên. Tiếng rên rỉ , tiếng thở dốc hòa quyện tạo nên một bản nhạc dâm dật du dương liên miên bất tuyệt kích thích đến từng sợi nơ-ron thần kinh.

-Oa , sướng chết người ta rồi , người ta…a…a…a thật….thật muốn theo a…, …. Lão…lão …tên là gì vậy ,…… sao nhìn thì đã già khú đế thế rồi ,….. không nghĩ tới sao đụ đéo gì mà trâu bò thế …..nhưng mà……người ta….người ta thích…..ôi……
-Hô…hô…..Ta tên gọi là gì ? Ta tất nhiên là……. là….ta….ta là…mẹ kiếp ……ta ….. aaaaaaaaaaaa ………………..ta rốt cục tên là gì ?
Giật mình một phát , tiếng hét bên ngoài làm Lý Đình tỉnh cả giấc. Sau đó ý nghĩ đẩu tiên trong đầu hắn chính là có phải lão độc vật Âu Dương Phong đã tới ? Hắn lập tức vội vội vàng vàng bò ra len lén nhìn ra phía ngoài. Lý Đình lập tức trông thấy một nữ nhân trần truồng thân thể trắng bóng cùng với một lão già mặc một chiếc trường bào màu nâu. Điều đặc biệt làm Lý Đình để ý chính là tóc của lão tựa như vuốt gel siêu cứng Romano dựng đứng cả lên , trông như một con nhím xù lông. Lão đang bám chặt lấy eo thon nhỏ của thục phụ , vừa la hét điên cuồng “Ta là ai ?” vừa dập lia lịa cái mông về phía trước như giã gạo. Mặc dù từ chỗ Lý Đình nhìn tới chỉ thấy bóng lưng của lão , nhưng hắn có thể khẳng định lão gia hỏa đang đụ phầm phập kia chắc chắn là Âu Dương Phong! Bởi ai mà có mái tóc thế này cùng câu nói hàm hồ điên điên dại dại , không lão độc vật đó thì ai ?
-Ơh…ơhhh…hh….a..a..a…….âuuuuuuuuuuuu! 
Âu Dương Phong lên tiếng rên rỉ rầm trời rồi thở hắt ra một tiếng , con *** đã nhuyễn lại tuột “ọt” một tiếng khỏi lỗ *** của thục phụ. Lão đột nhiên ôm đầu lắc lư như lên cơn say một lúc rồi lại đứng phắt dậy nhìn chằm chằm vào người đàn bà. Sau đó cúi xuống vơ hết quần áo tung tóe trên đất của thục phụ vứt thẳng vào người nàng ta la lên :
-Cút ! Mau cút đi ! Ta không biết ngươi ! …Cút.
-Cút thì cút , đúng là , thỏa mãn xong rồi lại đá người ta luôn! ….Khư….
Thục phụ cũng chẳng thèm nói , mặc luôn lại quần áo dù dâm dịch vẫn còn ọc ra cả đống từ lỗ ***. Ngúng nguẩy cái mông bước thẳng ra ngoài.
Âu Dương Phong lúc này mới ngồi phịch xuống đất , vẻ mặt mờ mịt nhìn quanh cái miếu đổ. Lý Đình cũng đứng từ xa chăm chú nhìn lão. Hắn phát hiện ra con *** lão vẫn đang nảy lên nảy xuống dễu dợt dịch trắng , Lý Đình nhăn nhăn mặt lắc đầu :
-Tổ sư nhà lão , sao mà vãi lìn vậy . Người ngợm , da dẻ đã nhăn nheo giống sắp xuống lỗ rồi. Mà *** kiếc gì còn sung hơn cả thanh niên , trông như cây củ cải mập ,không , phải thêm là củ cải trắng mập mới đúng. Ôi trời. Mẹ kiếp nhà lão sao số son thế.
Lúc này Lý Đình thật chỉ muốn khử luôn cái lão già dái to này , Lý Đình không muốn có người tranh chức vô địch với hắn. Nhưng hắn tất nhiên chẳng thể làm vậy , đành ngậm ngùi ca cẩm cho số phận thôi. Chán chê một hồi , Lý Đình quyết định bắt đầu kế hoạch , không muốn để lâu đêm dài lắm mộng nữa.
-Cha!
Cóc cần Âu Dương Phong phải ép buộc hắn làm nghĩa tử , Lý Đình đã mặt dày xông tới nhận vơ luôn. Chỉ có điều hắn giả bộ cứ như thật. Bộ dáng cấp bách , mặt mếu máo chạy lại như chịu ủy khuất ghê gớm lắm. Nước mắt thì đã lưng tròng , hai mắt đỏ hoe hoe , trông đến là thương cảm. Nếu cho hắn đi thi đóng phim khéo đạt giải Oscar chứ chẳng đùa.
Âu Dương Phong bây giờ mới thấy mặt Lý Đình chứ đừng nói quen biết , tất nhiên mắt tròn mặt dẹt nhìn hắn , vẻ mặt chả hiểu mô tê cái gì sất. Đừng quên Âu Dương Phong chỉ không nhớ lão là ai thôi , chứ chuyện khác lão lại hiểu biết rất rõ. Lý Đình thừa hiểu nhưng hắn vẫn liều bởi hắn biết rõ Âu Dương Phong như trong truyện thì rất muốn một đứa con , mà Dương Quá lại chính cực kì hợp với lão.
-Cha! Cuối cùng …cuối cùng con cũng gặp được cha rồi. Cha!... Người không nhận ra con sao ? ….Con là Dương Quá đây , là nghĩa tử của người đây….Cha ơi!
Cả người run rẩy kích động , Lý Đình đã xúc động đến nghẹn cả lời. Tay thì quệt quệt trên mặt , lau đi những giọt nước mắt cá sấu của hắn , ra sức biểu đạt những gì gọi là tinh túy nhất của diễn kịch ~~!
-Uhm...Nhi tử của ta á……hình như chỉ có Khắc nhi thì phải , ngươi là ở cái xó nào chui ra vậy ?
Lý Đình lập tức xuất ra ngay một câu chuyện tưởng tượng trong đầu , nói đến một hồi lâm li bi đát cứ như vừa diễn ra ngay trước mắt.
-Cha ! Sao cha lại nói vậy được. Mấy hôm trước người đã thu dưỡng con làm nghĩa tử mà , người quên rồi sao ? Khi đó con đang bị ả Lý Mạc Sầu đánh chết đến nơi , người đột nhiên anh hùng xông ra cứu con . Sau đó người nói rất thích con , quyết định nhận con làm nghĩa tử , còn định truyền cho con cáp mô công….. Cả đời con không cha không mẹ chưa từng nhận tình thương ấm áp như thế bao giờ…….. Con thực sự đã rất cảm động , thật đấy cha ơi ……… nhưng đột nhiên lúc đó cha ôm đầu chạy đi mặc cho con gọi thế nào đi nữa. Dẫu thế con quyết tâm tìm bằng được cha , dù con biết mình đã trúng độc của Lý Mạc Sầu sẽ khó mà thỏa ươc nguyện ….. Không ngờ cha con ta lại có thể sớm đoàn tụ nơi đây , con lúc này …. thật sung sướng không biết nói gì hơn nữa. Dù con có chết đi mà gặp được cha lần cuối …. con cũng cam lòng…. Cha ơi!
Vừa nghe đến tên Lý Mạc Sầu , đột nhiên Âu Dương Phong tay che lại con *** còn đang tơ hơ. Nuốt một phát nước bọt , lão nhanh chóng kéo cái quần lên che chắn của quý. Rồi khi đã nghe hết , Tây độc Âu Dương Phong vẻ mặt hơi dãn ra , đưa tay bắt mạch cho Lý Đình , phán một câu :
-Hừ…Ngươi nói quả không sai , đúng là đã trúng băng phách ngân châm. Thứ độc này kịch độc vô bì , là loại kỳ độc thiên hạ. Chạm vào là trúng độc ngay. Nhẹ sượt qua thì da dẻ toàn bộ đều đen xì. Nặng xuyên vào thịt coi như teo. Nhưng ta xem ngươi còn sống nhăn thế này , phỏng chừng đã dùng cửu hoa ngọc lộ hoàn thì phải.
Lý Đình lập tức gật đầu , bợ đít tâng bốc Âu Dương Phong lên tận mây xanh :
-Cha đúng là thiên hạ vô địch , đệ nhất thần nhân , chuyện gì cũng không giấu được cha a. Quả thật trên đường tìm cha , con may mắn gặp được Hoàng Dung cho một viên đan dược. Tên gọi giống hệt với cha nói đó.
-Ha..ha..ha , uhm ,….Tuy ta không biết ngươi chui ra từ lỗ nào , nhưng nhìn ngươi bộ dáng nhu thuận hiếu kính , tuy hơi láu cá nhưng rất hợp lòng ta… Chẳng cần biết lời ngươi nói đúng hay sai , bây giờ ta chính thức coi ngươi là nghĩa tử của ta…ha..ha..ha! Con trai …lại đây!
Âu Dương Phong cất tiếng cười lớn ôm hắn một cái , rồi hào sảng nói :
-Con trai , con biết không ? Thực ra cái bà nương Hoàng Dung đó cũng chỉ có tài vặt thôi. Làm gì có bản lĩnh thực sự. Nàng ta làm sao có khả năng hoàn toàn giải được độc này , nhưng may mắn con đã có ta rồi a..khà …khà….Ta hiện tại sẽ dạy con cáp mô công , đảm bảo độc đó chỉ là muỗi a! Nào bắt đầu!
Âu Dương Phong vừa dứt câu đã nắm cứng lấy hai eo Lý Đình , dùng chút lực đem hắn xoay ngược người lại để hai tay chống đất , chân chổng lên trời. Đến khi Lý Đình đã trụ vững thân thể chỉ bằng hai tay , lão mới buông ra , đứng một bên chỉ dẫn :
-Đây chính là cách đảo ngược khí tức , phương pháp để giải độc. Con mỗi ngày cần tu luyện một canh giờ , cứ thế bảy bảy bốn chín ngày thì độc tố sẽ hoàn toàn bị bức ra hết. Nhân lúc này tranh thủ rỗi rãi , tiện thể con cũng học luôn cáp mô công đi. Ta bây giờ sẽ làm mẫu một lần cho con xem.
Âu Dương Phong bắt đầu nhảy một phát về phía trước tới mấy thước , hai tay hai chân chấm đất. Đôi mắt lập tức trở nên âm u lạnh lẽo , dồn hơi hóp má mà nín thở , từ đó liên tiếp những đợt sóng khí làm cỏ khô trên đất bị cuốn lấy bay thốc về bốn phía.
-Cô…Cô…Cô…Cô
Hai má Âu Dương Phong lại phồng lên , không ngừng phát ra tiếng kêu giống con ếch. Một lúc sau , chân lão lại đạp mạnh xuống đất , cả người hướng trước bay đi. Một phát chưởng bay tới đập vỡ vụn cái đại đỉnh trong ngôi miếu mà Lý Đình khổ công nhấc mãi mới lên. Xong xuôi , Âu Dương Phong mới thu liễm lại chân khí , nhìn Lý Đình cười :
-Nghĩa tử , con thấy rõ rồi chứ ! Ha..ha..ha
Lý Đình từ nãy tới giờ đều là chăm chú nhìn đến nhập thần , miệng hắn lúc này há hốc mở to phải cho vừa quả trứng gà , đáp lại :
-Cha , con xem rất rất rõ.
-Ha..ha..ha.. , miệng lưỡi của con quả nhiên ngọt thật , lại kêu một tiếng nữa đi ! 
-Cha , cha , cha!
Lý Đình không biết sượng mồm , nói liền mấy tiếng rõ kêu. Hắn nghĩ mình khác đếch gì Dương Quá , gọi Âu Dương Phong thì cũng đúng theo kịch bản trong truyện thôi. Hơn nữa gọi thế này hay nhiều hơn cũng chẳng tổn hại gì đến hắn cả , lại còn được lời thêm bộ cáp mô công. Thế thì muốn hắn kêu nghìn lần cũng chả sao.
Một hồi sau , Âu Dương Phong cuối cùng đã thấy một giọt máu đen xì bức ra từ ngón tay Lý Đình , liền nói :
-Cũng may cửu hoa ngọc lộ hoàn đúng là có chút hữu dụng , nếu không con đã không thấy được ta rồi. Thôi! Nhân lúc bức độc thế này , ta sẽ đem phương pháp tu luyện cáp mô công nói cho con luôn. Hãy nhớ để tâm mà nghe cho tốt đấy , hài nhi. Ta chỉ nói một lần thôi đấy.
Dừng một chút để lấy khí , lão tiếp tục :
-Cáp mô công phân ra làm bốn bước.
Bước đầu tiên : hai lòng bàn tay chống đất , cách nhau bằng với độ rộng hai vai. Hai chân duỗi thẳng , chạm đất bằng đầu ngón chân. Sau đó hai tay gập khửu , đây là khởi thức. Tiếp theo thì duỗi khửu tay đẩy thân thể vươn về phía trước , đầu hướng trước ngẩng lên. Trong miệng liền thở một ngụm khí thải ra ngoài. Hai tay , hai đầu ngón chân lúc đó đều phải bất động. Rồi lại gập khửu tay lui lại thế về sau. Đồng thời lúc đó hít sâu một hơi vào trong mũi. Cứ thế luyện tập một duỗi một co , lặp đi lặp lại như vậy không thay đổi.
Bước hai , ba , bốn : động tác cùng phương pháp hô hấp đều giống bước đầu tiên. Nhưng điểm khác biệt chính là ở hai bàn tay chống đất. Bước hai thì phải dùng năm ngón để chống. Bước ba thì dùng ngón cái , ngón trỏ , ngón giữa. Mà bước bốn cũng là bước khó nhất , cong gập bàn tay , dùng xương cổ tay mà chống. Số lần luyện công thì từ ít dần dần nhiều , không thể tập luyện quá sức một cách mù quáng. Đặc biệt phải chú ý đến phương pháp hô hấp , để tránh tổn thương nội khí , lưu lại hậu hoạn về sau.
Mọi điều Âu Dương Phong nói , Lý Đình tựa như nuốt sống từng chữ , nhất nhất đều ghi nhớ trong lòng . Sau đó hắn mới hỏi :
-Có một điều con trai muốn hỏi , cha có thể trả lời cho con không ?
-Chà ! Hỏi đi con trai. Đến công phu đệ nhất thiên hạ ta cũng dạy cho con , còn cái gì mà ngại ngùng không dám hỏi chứ ! Con trai ngoan …ha..ha..ha….cứ hỏi đi …
-Dạ…Chính là nếu con tu luyện cáp mô công có phải sẽ tăng cường một vài công năng đặc biệt nào đó trên thân thể phải không ạ ?
Lý Đình hớn hở hỏi ngay.
-Hắc…hắc…hắc , quả nhiên con đúng là một tên láu cá. Ta nói cho con biết , tại phương diện giao cấu , ếch chính là loài vật có khả năng trường tồn .Cho nên người luyện cáp mô công thì việc sinh tinh , đụ điếc có thể nói là phi thường trong phi thường. Không cần quản nữ nhân là cái loại đại danh khí gì , kể cả danh khí rất chật hẹp như “dương tràng“ cũng xuyên vào như thường.
Âu Dương Phong nói đến đề tài này thì bọt mép văng tứ tung , tỏ ra vô cùng đắc ý.
-Con nhất định sẽ luyện thành cáp mô công!
Lý Đình không kìm được , mắt như tỏa điện , hưng phấn kêu lên.

Trải qua một giờ luyện , việc bài trừ độc tố của Lý Đình mới chỉ có được một chút thành tựu ban đầu. Nhưng lúc thu tay đứng dậy , cảm giác nhức mỏi truyền tới đã đau tới toát hết mồ hôi , mặt trắng dã , như muốn rụng cả cánh tay. Phải nghỉ ngơi điều tức một lúc , hắn mới dám dựa theo hướng dẫn Âu Dương Phong bắt đầu tiến hành bước thứ nhất của cáp mô công.
Hắn tận lực bắt chước lại những gì đã làm của Âu Dương Phong , dồn khí trên toàn thân tập trung về hai tay hai chân. Vừa mới luyện được có vài phát , Lý Đình đã cảm giác được một cỗ chân khí từ đan điền sinh ra bắt đầu chuyển động. Chúng giống như những tinh linh được giải phóng , đang nô đùa chạy lung tung loạn bậy khắp xung quanh thân thể của hắn. Lý Đình lập tức thử dùng ý niệm rượt theo những chân khí ấy , bắt chúng nó đi theo sự điều khiển của bản thân. Đến lúc hắn đưa chúng đều dẫn đến trên hai tay rồi. Lý Đình liền đạp mạnh chân một phát , giống như con ếch táp con muỗi nhảy về trước , hai tay dồn nén nội lực đánh thẳng vào cái bệ thờ bằng đá.
Cái bệ thờ đột nhiên xuất hiện vô số những vết nứt , rồi “ầm..ầm..ầm” liền vỡ thành vô số khối đá , bắn tứ tung.
Lý Đình hai tay xoay tròn thu hồi chưởng lực , thở phào một hơi. Xem ra cáp mô công với hắn đúng là có duyên phận.
-Oa…nghĩa tử của ta , con quả là siêu hạng…. Mới chỉ luyện có khoảng một giờ mà đã có thể xuất lực vãi đái thế thật kinh người , hơn xa ta khi xưa. Giỏi…con trai ngoan …giỏi lắm! Rất giỏi……ha..ha..ha….À ! Nhưng mà con thấy có gì đặc biệt không ?
Âu Dương Phong thật bất ngờ về Lý Đình , lão vô cùng hớn hở. Nhưng sau đó không hiểu sao lại đổi giọng , nháy nháy mắt cười gian trá với Lý Đình.
Lý Đình chỉ lắc đầu cười khổ , có vẻ hơi mếu máo.
-Cáp mô công của ta không lợi hại sao ?
Âu Dương Phong tiếp tục trêu đùa , dáng vẻ càng ngày càng đắc ý.
-Cha à! Quá lợi hại , lợi hại đến mức….
Lý Đình lập tức chỉ vào cái trường bồng to tướng trên hạ thể , mặt không biết nên cười hay nên khóc.
Âu Dương Phong được thể cười sằng sặc , tay vuốt ve bộ râu rậm gật gù :
-Uhm…Đây chính là một điểm tai hại nhất của cáp mô công , đó là con phải thân mật nhiều nhiều với nữ nhân mới được…. hê..hê..hê..hê….! Nhân tiện hôm nay ngày vui ta với con nhận nhau , ta sẽ đưa con tới Lục gia trang hái hoa nhé! He…he..Con trai à ! Nha hoàn nơi đó mỗi người đều đẹp như tiên nữ đấy , hơn nữa càng thú vị chính là các nàng ở đó ngọn lửa dâm dục cứ gọi là ngùn ngụt khỏi chê luôn , chỉ chờ chúng ta tới đóng gạch thôi nhá!...he..he..he..he…………
-Vâng
Tiếng một tên đại đại dâm tặc nữa lại vang lên giữa trời xanh.


Chú thích :
(1) : dương tràng : ruột , ruột dê ( ý chỉ đường âm đạo loại này uốn khúc , nhỏ hẹp ) . Không chắc hình dạng ra sao nhưng chắc là nó hơi bị gập một số đoạn. Nếu nó uốn như ruột thật chắc chym anh em ta cong vẹo hết

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © Tài Liệu khối C™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.