Dịch :Tiêu_Diêu_Tự_Tại
Nguồn : LX
Dương Khang vốn là một tên gian tặc phản bội lại Đại Tống , bây giờ các ngươi lại muốn thu nhận tên nghiệt tử Dương Quá của hắn. Như vậy không phải là dẫn sói về nhà. Kha Trấn Ác ta cương quyết không đồng ý.
Kha Trấn Ác lúc này đứng trong sân bất mãn lớn tiếng , đôi mắt bị mù lại chằm chằm hướng thẳng về Hoàng Dung. Phảng phất như đã nhìn thấu tâm tư trong lòng nàng.
Nhưng khuôn mặt Hoàng Dung vẫn tràn đầy sự tự tin , nàng mỉm cười nhẹ nhàng tới bên Kha Trấn Ác đáp :
-Sự phụ , người không cần lo lắng nhiều thế làm gì , Dung nhi tự có chừng mực mà. Người lại không tin Dung nhi sao ? Bây giờ Dương Quá còn nhỏ , chỉ cần chúng ta cố gắng bồi đắp , răn dạy điều hay lẽ phải , định hướng sẵn cho hắn là ổn thôi. Hơn nữa con thấy Quá nhi rất thông minh lanh lợi , chắc chắn là một nhân tài hiếm có. Nếu rèn luyện tốt tương lai Quá nhi nhất định còn có thể trở thành một anh hùng hết lòng vì bá tánh thiên hạ , đánh đuổi lũ Mông Cổ xâm lược mà chuộc lại lỗi lầm của cha nó khi xưa. Như vậy không phải rất rất tốt sao , sư phụ ?
Kha Trấn Ác thực sự vẫn muốn ngăn cản , nhưng lão biết Hoàng Dung đã có chủ ý thì khó mà nói lại được. Chỉ đành thở dài lắc đầu :
-Ài ….Thôi vậy! Ta không nói lại được con. Nhưng nếu sau này xảy ra chuyện , con phải tự gánh lấy trách nhiệm. Ta sẽ mặc kệ đó.
Kha Trấn Ác nói xong cũng không nói thêm nữa , đã phất tay áo đi thẳng vào phòng.
Lại nói đến bên kia.
Lý Đình cùng Âu Dương Phong hai người một nói một cười đang trên đường hướng tới Lục gia trang. Âu Dương Phong chính đang hướng Lý Đình chỉ bảo cho hắn những chỉnh sửa , bổ sung ứng với từng quá trình tu luyện Cáp mô công mà lão đã ngộ ra. Lại còn giảng giải thêm cho hắn về những điểm đặc biệt , sự kỳ diệu của mỗi loại danh khí trong mười hai đại danh khí của nữ nhân. Chúng bao gồm : long châu , phi long , viên hầu , ưng câu , điền loa , bồn tử , trúc đồng , xuân thủy , kê trĩ , áp chủy , cáp bạng , dương tràng (1). Lão nói liền một lần Lý Đình nghe đã hiểu hết rồi. Nhưng Âu Dương Phong đúng là lão già kĩ tính. Thời gian tiếp sau cứ nhắc đi nhắc lại như sợ hắn quên làm Lý Đình phát ngán. Hắn cũng chẳng thèm nghe mà bắt đầu nghĩ ngợi vẩn vơ. Rồi không biết sao lại hồi tưởng tới chuyện cũ mà cảm thán. Hắn nhớ như in mới ngày nào vẫn đang là sinh viên đại học S , một thằng trai tân vẫn đang cầm sách cấm ABCXYZ. Vẫn phải xóc lọ hằng ngày bằng trí tưởng tượng rằng hiện tại trước mặt là một mỹ nhân khỏa thân trần truồng đang chờ hắn đem cu đút vào. Đó nào là thái y lâm , yuko ogura , maria ozawa , lâm chí linh , lee hyori , chương tử di ,…(2). Tất cả nếu không là nữ minh tinh điện ảnh thì cũng là ca sĩ nổi tiếng. Nhưng tựu chung đó hoàn toàn là những hư ảo phù phiếm không chút cảm giác thực sự. Vậy mà mới chỉ tối vừa rồi thôi , cuối cùng hắn cũng đã dùng chính thân thể thực sự chiếm tiện nghi không nhiều thì ít của ba nàng liền ( Tô Tình , Lục Vô Song , Lý Mạc Sầu ). Mà ai cũng xinh như mộng cả , có khi còn hơn xa những minh tinh tô son điểm phấn trên TV hắn vẫn dùng để tự sướng. Hắn thực không dám tin tất cả là sự thực. Một sự thực đẹp hơn cả trong mơ.
Cứ vừa đi vừa nói như thế gần một tiếng , một tòa trạch viện (3) quy mô to lớn cuối cùng đã xuất hiện trước mắt Lý Đình. Tòa viện tử này ngói trắng lầu hồng (4) , trên mái lầu các hai bên chạm khắc tinh xảo hình song long hí châu ( hai rồng bỡn ngọc ) , nhìn đến đúng là một tòa phủ đệ trang nhã u tịch. Mang vài phần tiên cảnh nhân gian.
Tới gần một bên tường vắng , Âu Dương Phong quan sát tình thế xung quanh một hồi. Xác định lúc không ai chú ý tới bọn họ ở chỗ này , nhẹ nhàng không một tiếng động Âu Dương Phong đã nhảy bật lên trên mái ngói bức tường ngoài.
-Con trai , bay lên đây !
Âu Dương Phong nhỏ giọng khẽ gọi.
-Ô , ***. Vãi lìn. Lão đã dạy ta khinh công đếch đâu mà đòi bay. Bay bay cái rắm!
Lý Đình trên mặt méo xệch đi , trong lòng lại thầm chửi chết cha cái lão Âu Dương Phong đần độn này. Tường này đã cao thì chớ , tầm này hắn tính phải tới một trượng , mà lại còn trơn tuột nhẵn bóng không chỗ bám. Thế này muốn nhảy lên bám vào thành tường cũng còn lâu mới tới. Đúng là pó tay mà.
-Con trai , không phải cao có từng này mà ngươi cũng không bay lên được đấy chứ ?
-Vâng , cha à!
Lý Đình trực tiếp khẳng định luôn.
Âu Dương Phong lại bị lời này của hắn chọc tức đến nỗi suýt té gãy cổ xuống đất. Lão đành ngồi xổm trên mái ngói , trực tiếp chỉ dạy cho hắn một cách nhanh nhất :
-Con trai , ngươi không biết thật hay đùa ta vậy hả ? Người nào đă ăn cửu hoa ngọc lộ hoàn , thì dù là tên ngốc nào chưa từng học võ công cũng sẽ hấp thu được hai tầng công lực. Mà độ cao cái tường này chỉ cần một tầng công lực cũng dư sức nhảy qua rồi. Bây giờ con hãy thối lui về dưới cái cây kia cho ta , sau đó chạy nhanh tới. Nhớ kỹ , lúc muốn phi thân nhảy lên nhất định phải cảm giác được trong đan điền có một cỗ nhiệt lưu tỏa ra xung phá thân thể. Nếu không con sẽ bẹp người vào bức tường này giống hệt quả trứng gà người ta ném thẳng vào tảng đá đấy , nhớ chưa! Lúc đó ta cũng pó tay! Giờ thì cẩn thận mà làm đi! Nhớ kỹ lời ta nói đấy.
Lý Đình bất đắc dĩ thở dài , hắn còn có thể làm gì hơn ? Đã đâm lao thì đành theo lao thôi. Lùi lại khoảng hai trăm thước , Lý Đình mới dừng lại. Phì ra hai lòng bàn tay một hơi nước bọt , Lý Đình hít thở sâu , lập tức nghiến răng lao như điên về phía trước. Hắn chạy nhưng chẳng hiểu sao bất giác cứ hình dung đến cảnh bản thân bẹp rúm vào tường như trứng ốp. Cố gắng định thần bình tĩnh mãi mới được , Lý Đình lại phát hiện phần bụng đã hội tụ một cố nhiệt lượng. Hắn chạy càng nhanh , bụng lại càng nóng lên. Rồi đến một lúc mà Lý Đình nghĩ nếu chạy nhanh thêm chút nữa khéo chính hắn sẽ bị nóng đến tan ra mất. Hắn biết thời điểm Âu Dương Phong nói nhảy lên chính là đây. Nhưng bức tường phía trước đúng là cao vãi lìn mà , hắn khấn thầm cầu kinh trong miệng , sử ra toàn bộ khí lực bật lên.
-Bay . Bay lên nào !... Được….Được rồi…….
Nhưng mà.
-…..Tới rồi….Ơ….ơhhhh….Ôi….ôi……***… .*** má…..chúa ơi………
Thân thể Lý Đình chẳng những bay cao tới được tường ngoài , mà còn vọt quá lên chí ít tới hai trượng rồi mới chịu rớt xuống.
-Rầm!
Lý Đình bịch một phát rớt ở tận sân vườn bên trong.
-Ai ?
Gia đinh đang đi tuần gần đó vừa nghe tiếng vang khác lạ đó vội vàng hướng bên này chạy tới.
Âu Dương Phong lúc này thấy thế chỉ đành lắc đầu cười khổ :
-Ài…..Đúng là hơi đần một chút , nhưng chậm rãi chăm sóc dạy bảo ắt có thể kế thừa vị trí Tây Độc Âu Dương Phong ta.(5)
Âu Dương Phong giống như một con chim én phi lượn nhẹ nhàng đáp xuống sân vườn. Lão nắm lấy cổ áo Lý Đình , trực tiếp xách hắn bay thẳng lên tận tầng ba của lầu các bên trong trạch viện. Sau đó đưa Lý Đình núp vào một góc khuất tối tăm.
Chờ đến khi gia đinh phía dưới không thấy gì đều đã rời đi , Âu Dương Phong mới buông tay thả Lý Đình. Lão dẫn hắn tới đầu hành lang vừa đi vừa giải thích :
-Con trai , chúng ta tới nơi rồi. Đây là tòa lầu phụ cho hạ nhân của Lục gia trang. Lầu một chính là phòng bếp cùng kho chứa hàng tạp hóa. Lầu hai là phòng ngủ cho lũ gia đinh. Còn lầu ba này chính là chỗ nghỉ của bọn nha hoàn , mục đích chính của chúng ta đó. Ta với con bây giờ sẽ đi nhìn từng phòng một , rồi con thích cô ả ở phòng nào thì cứ nói với cha. Cha trói ả lại cho con hưởng dụng!
Cuối cùng thì cũng đến thời khắc Lý Đình mong chờ , hắn cười toe toét gật đầu lia lịa. Tại thời hiện đại của hắn , làm cái trò này chẳng phải phạm tội cưỡng gian sao. Không bị đá đít vào tù mới lạ. Mà bây giờ đã có Âu Dương Phong , cái lão trâu bò này làm tấm khiên đỡ đạn cho hắn. Tất nhiên phải nhân cơ hội này mà lợi dụng rồi. Nếu không thì hắn đã chẳng phải là Lý Đình mà là một thằng đần độn , một tên quân tử chuyên chịu thiệt thòi rồi.
Âu Dương Phong thấy Lý Đình vui vẻ tiếp nhận như thế thì lại rất hài lòng. Lão cười tinh quái đáp lại hắn rồi bắt đầu công cuộc do thám. Lão lấy tay chấm chấm tí nước bọt trong miệng , đục xuyên dễ dàng một lỗ nhỏ trên lớp giấy hồ che cửa sổ. Nhìn vào trong được vài giây , lão đã lắc đầu chê bai chuyển hướng phòng thứ hai. Lý Đình tò mò chả hiểu cái đếch gì , học theo lão chấm một lỗ nhìn vào.
“Má ơi” , Lý Đình trợn mắt , xuýt bật ngửa người. Đó là một cô nàng béo ị như con lợn xề đang soi gương đánh phấn. Hắn ước đoán ả này nặng ít nhất phải đến trăm cân. Thằng nào mà bị cưỡng ép gả cho ả rồi bị ả ngồi trên lên lên xuống xuống thì….”Ực” một tiếng Lý Đình rùng hết cả mình , sởn cả gai ốc không dám nghĩ tiếp. Hắn nhanh chóng lè lưỡi bước tới gian thứ hai.
-Con nha hoàn này không tệ đâu!
Tới bên , Âu Dương Phong đã nhỏ giọng thầm thì bên tai Lý Đình.
Hắn vội cười híp cả mắt với lão rồi nhìn vào trong. Nhưng nhìn vào một hồi , nét mặt Lý Đình vốn tươi cười lại nhạt đi . Thực ra là trong phòng hắn nhìn đi nhìn lại mãi chỉ thấy một tiểu cô nương mặc hồng y tầm mười tuổi còn không thấy ai nữa. Hắn trong lòng mới thầm cười mỉa khinh thường Âu Dương Phong , hơi nhíu mày quay lại hỏi lão :
-Nghĩa phụ không phải muốn con dâm ô đứa bé này chứ ?
Âu Dương Phong ngạc nhiên trừng mắt nhìn hắn :
-Con không biết cái loại tiểu xử nữ như thế này thì thân thể mới là bổ nhất à ?
Lý Đình thực á khẩu không trả lời được. Với hắn , người đã đọc hơn chục năm sách vở thì cưỡng hiếp thiếu nữ còn chưa đến tuổi vị thành niên là tuyệt đối không được , quá mức tàn bạo.
-Thôi , con đúng là gà mờ nhiều quá. Chuyện này cứ để đấy ta nói sau , giờ dẫn con đi tìm đối tượng thích hợp đã.
Nói rồi , Âu Dương Phong lại rón ra rón rén tiến tới phòng thứ ba.
Lại đâm một lỗ nhìn vào trong ,vừa nhìn chưa chi đã thấy lão rớt cả nước dãi. Lão vội vàng chỉ tay vào trong ra dấu nói :
-Cái này tuyệt đối con thích. Nhanh.
Nhìn phản ứng của Âu Dương Phong khiến Lý Đình giật thót cả tim. Hắn còn tưởng tượng bên trong không khéo là một đứa trẻ sơ sinh vừa mới đẻ ra nên mới khiến lão quái vật này hưng phấn đến thế mất. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng Lý Đình cũng không thể ngang nhiên phản đối được nên đành ghé mắt vào định liếc qua cho xong chuyện. Ai dè vừa mới đảo mắt qua , Lý Đình thiếu chút nữa thì phun máu mũi.
Trong đó , dưới ánh nến đỏ chập chờn lung linh. Hiện lên một làn da trắng hơn tuyết , một ánh mắt e thẹn ngượng ngùng , một đôi má đào hây hây ửng đỏ và một chiếc bạch sam hơi xộc xệch hở hang. Khung cảnh giống như một đóa bách hợp tinh khiết đang khoe sắc nở rộ giữa đêm đen.
Vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của mỹ nữ trong phòng làm Lý Đình đúng là có chút bần thần. Hắn chỉ thấy nàng đang xem một quyển sách có tranh trên giường.Cái váy trắng tinh thì đã kéo lên tới trên đùi , phỏng chừng cũng vì thời tiết lúc này quá nóng. Cho nên cặp chân trắng nõn mịn màng của nàng được dịp lộ ra rõ ràng , gợi cảm vô cùng. Phía trên khuôn mặt nhìn nghiêng của nàng lại cực kì xinh xẻo đáng yêu. Với chiếc mũi xinh xắn , gò má ửng đỏ cùng đôi môi đỏ mọng hơi lộ nụ cười e thẹn. Cuối cùng đặc biệt nhất chính là cặp vú đang rung động lên xuống theo từng nhịp hô hấp của nàng. Trên đó , Lý Đình có thể khẳng định nhìn thấy đôi núm vú đỏ tươi in hằn nổi bật qua lớp y sam. Phải chăng nàng không hề mặc yếm ? Nếu không vì sao hắn lại nhìn rõ rệt vú nàng như vậy. Trong lòng Lý Đình nghĩ đến đây thì cảm thấy rất hứng thú , hắn thầm quyết định phải thử qua mỹ nữ này mới được.
Âu Dương Phong chứng kiến Lý Đình từ nãy giờ đều không phút nào muốn dời mắt khỏi đó thì biết ngay Lý Đình đã coi trúng cô gái nhỏ này. Lão liền khẽ khàng đẩy ra cánh cửa phòng , vận nội lực lên , rồi thân ảnh nhoáng lên một phát đã bay tới bên cạnh cô gái. Một chưởng chém ra lập tức bổ trúng gáy nàng. Tròng mắt mỹ nữ theo đó khẽ đảo rồi người mềm nhũn nằm ra giường.
-Con trai ngốc của ta , còn không vào mà…….. hưởng thụ đi!
Âu Dương Phong nhỏ giọng giục giã.
Nhưng chưa cần lão nói hết câu , Lý Đình đã xăm xăm xổ xổ lao ngay tới bên giường. Bây giờ trong lòng Lý Đình cái gì mà gọi là luân lí đạo đức , cái gì mà còn đang nhập thân Dương Quá , tất cả hắn đều quăng hết. Lửa dục đã thiêu cháy toàn bộ suy nghĩ của hắn rồi. Điều Lý Đình muốn làm duy nhất lúc này là phải thỏa mãn con *** dưới thân này của hắn đã.
-Ta sẽ ở ngay phòng bên thôi….he…he…he….Có chuyện gì con cứ kêu ta. Nhưng nếu không có việc thì nghìn vạn lần đừng có gọi ta đấy.
Âu Dương Phong nở nụ cười dâm đãng với Lý Đình rồi không nói nhiều bước thẳng ra ngoài đóng cửa.
Lý Đình cũng chẳng thèm để ý đến lão , chỉ chăm chăm nhìn ngắm mỹ nữ trước mắt. Bây giờ hai người khoảng cách càng gần thế này , hắn lại càng cảm thấy nàng trông nhỏ bé xinh xắn hơn. Thật là hớp hồn hắn mà. Đột nhiên hắn nhìn đến quyển sách rơi bên cạnh. ~~ “Xuân cung ngọc nữ đồ” mấy chữ to tổ bổ ngoài bìa làm Lý Đình ngẩn ngơ. Hắn cầm lên khẽ lật vài trang , ôi mẹ kiếp , toàn là vẽ tranh nam nữ đang *** nhau thế này. Hắn thầm chửi um lên , lúc đầu Lý Đình thấy nàng dáng vẻ đọc sách chăm chú tuyệt đẹp như thế. Cứ tưởng một cô nàng thuần khiết trong trắng , ai dè hóa ra cũng chỉ là một nha đầu dâm đãng. Lập tức hình ảnh nàng trong mắt hắn lũy thừa giảm theo đường xuống thang máy. Với cái loại buông thả này , Lý Đình phỏng đoán cũng chỉ có thể chơi đùa mà thôi.
Đã hạ quyết tâm như vậy , Lý Đình cũng không còn ngại mất hình tượng nữa. Hắn liền vén quần áo nàng ta lên. Lý Đình quả nhiên đoán trúng phóc , nha đầu này chị mặc bên ngoài một lớp y phục mỏng manh. Còn bên trong chẳng hề che chắn cái gì hết. Lý Đình thấy vậy càng không thèm kiêng kị , hai tay ra sức vuốt ve đôi vú cao vút sung mãn của nàng. Cảm giác thật dễ chịu , mịn màng làm bàn tay hắn càng vò xiết chặt hơn. Theo đó , một âm thanh rên rỉ tinh tế đột nhiên phát ra ư ử từ miệng nàng. Dù rất kích thích nhưng Lý Đình vội vàng dùng miệng khóa chặt môi nàng lại , sợ nàng ta sướng quá rên rỉ lớn lên đánh động kẻ khác mất.
Đến khi xoa bóp đã tay , hắn mới ngẩng lên hơi hơi liếm liếm môi rồi bắt đầu cởi áo nàng ra. Song váy của nàng Lý Đình lại cố ý không cởi , hắn thấy thế này mới có chút ý vị chứ. Sau đó tay trái của Lý Đình tiếp tục triền miên nắn bóp không biết chán cặp thỏ ngọc trắng phau to tròn. Tay phải lại trượt theo vùng bụng trơn nhẵn , nhẹ nhàng luồn vào trong chiếc váy một cách mềm dẻo tựa như con rắn nước. Vuốt vuốt bên trong , Lý Đình hơi ngạc nhiên khi không sờ thấy một chút lông *** nào cả. Chỉ thấy một mảnh ao đầm lầy lội mùa mưa , nhớp nháp và ướt át.
-Oa….Nguyên lai là loại bạch hổ (6) , xem ra ta kiếm lớn rồi! he..he..he….
Lưu ý ngoài đề : Có một đoạn tác giả nói về tính cách Lý Đình nhưng mình thấy đây là phần ngoài đề tác giả đóng ngoặc ghi riêng nên sẽ viết dưới này. Đơn giản là cái đoạn :
Lý Đình hồi tưởng về bản thân thì hắn vốn là người thích xem phim cấp A , không thích phụ nữ châu Âu và Mỹ , như thế quá hoang dã , có phần nữ quyền nên hắn khuynh hướng đem những loại người này làm nô lệ hoàn toàn phục tùng hắn. Còn khi hắn xem AV , thấy các nữ nhân này có một vẻ rất đáng thương.
( Mình phải viết ra vì sợ đoạn này có thể ảnh hưởng về sau. Mình viết xuống cuối thế này để đỡ hỏng mạch truyện )
Chú thích :
(1) : về từng loại danh khí này thì tác giả cũng không giải thích gì ở đoạn này. Nhưng các bạn yên tâm , về sau gặp từng loại một hình như tác giả cũng nói qua. Đến lúc đó sẽ dịch rõ cho mọi người.
(2) : tên này mình dịch hoàn toàn theo nguyên tác , không có bịa đâu nhá. Qua Google nhìn ảnh may mà cũng biết tên
Nguyên văn tiếng Trung cho bạn tra Google tìm nhân vật: 被他意淫的对象一般的校花或者某些� �星, 诸如蔡依林, 小仓优子, 小泽玛利亚, 林志玲, 李孝利, 章子怡之类的
蔡依林 , 小仓优子, 小泽玛利亚 , 林志玲 , 李孝利 , 章子怡
Cách mỗi dấu phẩy là một tên theo mình dịch
(3) : trạch viện : là khu nhà thời xưa có lầu các , có vườn , có tường bao xung quanh.
(4) : ngói trắng lầu hồng : lầu hồng = hồng lầu = hồng lâu ( hồng lâu như hồng lâu mộng ý ). Ngói trắng thì các bạn biết rồi.
(5) : Vì Âu Dương Phong chỉ hơi điên nên có lúc lão nhớ lão là ai , có lúc không.
(6) : bạch hổ : hổ trắng ( ý chỉ vùng kín trắng tinh không chút lông )
Kha Trấn Ác lúc này đứng trong sân bất mãn lớn tiếng , đôi mắt bị mù lại chằm chằm hướng thẳng về Hoàng Dung. Phảng phất như đã nhìn thấu tâm tư trong lòng nàng.
Nhưng khuôn mặt Hoàng Dung vẫn tràn đầy sự tự tin , nàng mỉm cười nhẹ nhàng tới bên Kha Trấn Ác đáp :
-Sự phụ , người không cần lo lắng nhiều thế làm gì , Dung nhi tự có chừng mực mà. Người lại không tin Dung nhi sao ? Bây giờ Dương Quá còn nhỏ , chỉ cần chúng ta cố gắng bồi đắp , răn dạy điều hay lẽ phải , định hướng sẵn cho hắn là ổn thôi. Hơn nữa con thấy Quá nhi rất thông minh lanh lợi , chắc chắn là một nhân tài hiếm có. Nếu rèn luyện tốt tương lai Quá nhi nhất định còn có thể trở thành một anh hùng hết lòng vì bá tánh thiên hạ , đánh đuổi lũ Mông Cổ xâm lược mà chuộc lại lỗi lầm của cha nó khi xưa. Như vậy không phải rất rất tốt sao , sư phụ ?
Kha Trấn Ác thực sự vẫn muốn ngăn cản , nhưng lão biết Hoàng Dung đã có chủ ý thì khó mà nói lại được. Chỉ đành thở dài lắc đầu :
-Ài ….Thôi vậy! Ta không nói lại được con. Nhưng nếu sau này xảy ra chuyện , con phải tự gánh lấy trách nhiệm. Ta sẽ mặc kệ đó.
Kha Trấn Ác nói xong cũng không nói thêm nữa , đã phất tay áo đi thẳng vào phòng.
Lại nói đến bên kia.
Lý Đình cùng Âu Dương Phong hai người một nói một cười đang trên đường hướng tới Lục gia trang. Âu Dương Phong chính đang hướng Lý Đình chỉ bảo cho hắn những chỉnh sửa , bổ sung ứng với từng quá trình tu luyện Cáp mô công mà lão đã ngộ ra. Lại còn giảng giải thêm cho hắn về những điểm đặc biệt , sự kỳ diệu của mỗi loại danh khí trong mười hai đại danh khí của nữ nhân. Chúng bao gồm : long châu , phi long , viên hầu , ưng câu , điền loa , bồn tử , trúc đồng , xuân thủy , kê trĩ , áp chủy , cáp bạng , dương tràng (1). Lão nói liền một lần Lý Đình nghe đã hiểu hết rồi. Nhưng Âu Dương Phong đúng là lão già kĩ tính. Thời gian tiếp sau cứ nhắc đi nhắc lại như sợ hắn quên làm Lý Đình phát ngán. Hắn cũng chẳng thèm nghe mà bắt đầu nghĩ ngợi vẩn vơ. Rồi không biết sao lại hồi tưởng tới chuyện cũ mà cảm thán. Hắn nhớ như in mới ngày nào vẫn đang là sinh viên đại học S , một thằng trai tân vẫn đang cầm sách cấm ABCXYZ. Vẫn phải xóc lọ hằng ngày bằng trí tưởng tượng rằng hiện tại trước mặt là một mỹ nhân khỏa thân trần truồng đang chờ hắn đem cu đút vào. Đó nào là thái y lâm , yuko ogura , maria ozawa , lâm chí linh , lee hyori , chương tử di ,…(2). Tất cả nếu không là nữ minh tinh điện ảnh thì cũng là ca sĩ nổi tiếng. Nhưng tựu chung đó hoàn toàn là những hư ảo phù phiếm không chút cảm giác thực sự. Vậy mà mới chỉ tối vừa rồi thôi , cuối cùng hắn cũng đã dùng chính thân thể thực sự chiếm tiện nghi không nhiều thì ít của ba nàng liền ( Tô Tình , Lục Vô Song , Lý Mạc Sầu ). Mà ai cũng xinh như mộng cả , có khi còn hơn xa những minh tinh tô son điểm phấn trên TV hắn vẫn dùng để tự sướng. Hắn thực không dám tin tất cả là sự thực. Một sự thực đẹp hơn cả trong mơ.
Cứ vừa đi vừa nói như thế gần một tiếng , một tòa trạch viện (3) quy mô to lớn cuối cùng đã xuất hiện trước mắt Lý Đình. Tòa viện tử này ngói trắng lầu hồng (4) , trên mái lầu các hai bên chạm khắc tinh xảo hình song long hí châu ( hai rồng bỡn ngọc ) , nhìn đến đúng là một tòa phủ đệ trang nhã u tịch. Mang vài phần tiên cảnh nhân gian.
Tới gần một bên tường vắng , Âu Dương Phong quan sát tình thế xung quanh một hồi. Xác định lúc không ai chú ý tới bọn họ ở chỗ này , nhẹ nhàng không một tiếng động Âu Dương Phong đã nhảy bật lên trên mái ngói bức tường ngoài.
-Con trai , bay lên đây !
Âu Dương Phong nhỏ giọng khẽ gọi.
-Ô , ***. Vãi lìn. Lão đã dạy ta khinh công đếch đâu mà đòi bay. Bay bay cái rắm!
Lý Đình trên mặt méo xệch đi , trong lòng lại thầm chửi chết cha cái lão Âu Dương Phong đần độn này. Tường này đã cao thì chớ , tầm này hắn tính phải tới một trượng , mà lại còn trơn tuột nhẵn bóng không chỗ bám. Thế này muốn nhảy lên bám vào thành tường cũng còn lâu mới tới. Đúng là pó tay mà.
-Con trai , không phải cao có từng này mà ngươi cũng không bay lên được đấy chứ ?
-Vâng , cha à!
Lý Đình trực tiếp khẳng định luôn.
Âu Dương Phong lại bị lời này của hắn chọc tức đến nỗi suýt té gãy cổ xuống đất. Lão đành ngồi xổm trên mái ngói , trực tiếp chỉ dạy cho hắn một cách nhanh nhất :
-Con trai , ngươi không biết thật hay đùa ta vậy hả ? Người nào đă ăn cửu hoa ngọc lộ hoàn , thì dù là tên ngốc nào chưa từng học võ công cũng sẽ hấp thu được hai tầng công lực. Mà độ cao cái tường này chỉ cần một tầng công lực cũng dư sức nhảy qua rồi. Bây giờ con hãy thối lui về dưới cái cây kia cho ta , sau đó chạy nhanh tới. Nhớ kỹ , lúc muốn phi thân nhảy lên nhất định phải cảm giác được trong đan điền có một cỗ nhiệt lưu tỏa ra xung phá thân thể. Nếu không con sẽ bẹp người vào bức tường này giống hệt quả trứng gà người ta ném thẳng vào tảng đá đấy , nhớ chưa! Lúc đó ta cũng pó tay! Giờ thì cẩn thận mà làm đi! Nhớ kỹ lời ta nói đấy.
Lý Đình bất đắc dĩ thở dài , hắn còn có thể làm gì hơn ? Đã đâm lao thì đành theo lao thôi. Lùi lại khoảng hai trăm thước , Lý Đình mới dừng lại. Phì ra hai lòng bàn tay một hơi nước bọt , Lý Đình hít thở sâu , lập tức nghiến răng lao như điên về phía trước. Hắn chạy nhưng chẳng hiểu sao bất giác cứ hình dung đến cảnh bản thân bẹp rúm vào tường như trứng ốp. Cố gắng định thần bình tĩnh mãi mới được , Lý Đình lại phát hiện phần bụng đã hội tụ một cố nhiệt lượng. Hắn chạy càng nhanh , bụng lại càng nóng lên. Rồi đến một lúc mà Lý Đình nghĩ nếu chạy nhanh thêm chút nữa khéo chính hắn sẽ bị nóng đến tan ra mất. Hắn biết thời điểm Âu Dương Phong nói nhảy lên chính là đây. Nhưng bức tường phía trước đúng là cao vãi lìn mà , hắn khấn thầm cầu kinh trong miệng , sử ra toàn bộ khí lực bật lên.
-Bay . Bay lên nào !... Được….Được rồi…….
Nhưng mà.
-…..Tới rồi….Ơ….ơhhhh….Ôi….ôi……***… .*** má…..chúa ơi………
Thân thể Lý Đình chẳng những bay cao tới được tường ngoài , mà còn vọt quá lên chí ít tới hai trượng rồi mới chịu rớt xuống.
-Rầm!
Lý Đình bịch một phát rớt ở tận sân vườn bên trong.
-Ai ?
Gia đinh đang đi tuần gần đó vừa nghe tiếng vang khác lạ đó vội vàng hướng bên này chạy tới.
Âu Dương Phong lúc này thấy thế chỉ đành lắc đầu cười khổ :
-Ài…..Đúng là hơi đần một chút , nhưng chậm rãi chăm sóc dạy bảo ắt có thể kế thừa vị trí Tây Độc Âu Dương Phong ta.(5)
Âu Dương Phong giống như một con chim én phi lượn nhẹ nhàng đáp xuống sân vườn. Lão nắm lấy cổ áo Lý Đình , trực tiếp xách hắn bay thẳng lên tận tầng ba của lầu các bên trong trạch viện. Sau đó đưa Lý Đình núp vào một góc khuất tối tăm.
Chờ đến khi gia đinh phía dưới không thấy gì đều đã rời đi , Âu Dương Phong mới buông tay thả Lý Đình. Lão dẫn hắn tới đầu hành lang vừa đi vừa giải thích :
-Con trai , chúng ta tới nơi rồi. Đây là tòa lầu phụ cho hạ nhân của Lục gia trang. Lầu một chính là phòng bếp cùng kho chứa hàng tạp hóa. Lầu hai là phòng ngủ cho lũ gia đinh. Còn lầu ba này chính là chỗ nghỉ của bọn nha hoàn , mục đích chính của chúng ta đó. Ta với con bây giờ sẽ đi nhìn từng phòng một , rồi con thích cô ả ở phòng nào thì cứ nói với cha. Cha trói ả lại cho con hưởng dụng!
Cuối cùng thì cũng đến thời khắc Lý Đình mong chờ , hắn cười toe toét gật đầu lia lịa. Tại thời hiện đại của hắn , làm cái trò này chẳng phải phạm tội cưỡng gian sao. Không bị đá đít vào tù mới lạ. Mà bây giờ đã có Âu Dương Phong , cái lão trâu bò này làm tấm khiên đỡ đạn cho hắn. Tất nhiên phải nhân cơ hội này mà lợi dụng rồi. Nếu không thì hắn đã chẳng phải là Lý Đình mà là một thằng đần độn , một tên quân tử chuyên chịu thiệt thòi rồi.
Âu Dương Phong thấy Lý Đình vui vẻ tiếp nhận như thế thì lại rất hài lòng. Lão cười tinh quái đáp lại hắn rồi bắt đầu công cuộc do thám. Lão lấy tay chấm chấm tí nước bọt trong miệng , đục xuyên dễ dàng một lỗ nhỏ trên lớp giấy hồ che cửa sổ. Nhìn vào trong được vài giây , lão đã lắc đầu chê bai chuyển hướng phòng thứ hai. Lý Đình tò mò chả hiểu cái đếch gì , học theo lão chấm một lỗ nhìn vào.
“Má ơi” , Lý Đình trợn mắt , xuýt bật ngửa người. Đó là một cô nàng béo ị như con lợn xề đang soi gương đánh phấn. Hắn ước đoán ả này nặng ít nhất phải đến trăm cân. Thằng nào mà bị cưỡng ép gả cho ả rồi bị ả ngồi trên lên lên xuống xuống thì….”Ực” một tiếng Lý Đình rùng hết cả mình , sởn cả gai ốc không dám nghĩ tiếp. Hắn nhanh chóng lè lưỡi bước tới gian thứ hai.
-Con nha hoàn này không tệ đâu!
Tới bên , Âu Dương Phong đã nhỏ giọng thầm thì bên tai Lý Đình.
Hắn vội cười híp cả mắt với lão rồi nhìn vào trong. Nhưng nhìn vào một hồi , nét mặt Lý Đình vốn tươi cười lại nhạt đi . Thực ra là trong phòng hắn nhìn đi nhìn lại mãi chỉ thấy một tiểu cô nương mặc hồng y tầm mười tuổi còn không thấy ai nữa. Hắn trong lòng mới thầm cười mỉa khinh thường Âu Dương Phong , hơi nhíu mày quay lại hỏi lão :
-Nghĩa phụ không phải muốn con dâm ô đứa bé này chứ ?
Âu Dương Phong ngạc nhiên trừng mắt nhìn hắn :
-Con không biết cái loại tiểu xử nữ như thế này thì thân thể mới là bổ nhất à ?
Lý Đình thực á khẩu không trả lời được. Với hắn , người đã đọc hơn chục năm sách vở thì cưỡng hiếp thiếu nữ còn chưa đến tuổi vị thành niên là tuyệt đối không được , quá mức tàn bạo.
-Thôi , con đúng là gà mờ nhiều quá. Chuyện này cứ để đấy ta nói sau , giờ dẫn con đi tìm đối tượng thích hợp đã.
Nói rồi , Âu Dương Phong lại rón ra rón rén tiến tới phòng thứ ba.
Lại đâm một lỗ nhìn vào trong ,vừa nhìn chưa chi đã thấy lão rớt cả nước dãi. Lão vội vàng chỉ tay vào trong ra dấu nói :
-Cái này tuyệt đối con thích. Nhanh.
Nhìn phản ứng của Âu Dương Phong khiến Lý Đình giật thót cả tim. Hắn còn tưởng tượng bên trong không khéo là một đứa trẻ sơ sinh vừa mới đẻ ra nên mới khiến lão quái vật này hưng phấn đến thế mất. Nghĩ thì nghĩ thế nhưng Lý Đình cũng không thể ngang nhiên phản đối được nên đành ghé mắt vào định liếc qua cho xong chuyện. Ai dè vừa mới đảo mắt qua , Lý Đình thiếu chút nữa thì phun máu mũi.
Trong đó , dưới ánh nến đỏ chập chờn lung linh. Hiện lên một làn da trắng hơn tuyết , một ánh mắt e thẹn ngượng ngùng , một đôi má đào hây hây ửng đỏ và một chiếc bạch sam hơi xộc xệch hở hang. Khung cảnh giống như một đóa bách hợp tinh khiết đang khoe sắc nở rộ giữa đêm đen.
Vẻ nhỏ nhắn xinh xắn của mỹ nữ trong phòng làm Lý Đình đúng là có chút bần thần. Hắn chỉ thấy nàng đang xem một quyển sách có tranh trên giường.Cái váy trắng tinh thì đã kéo lên tới trên đùi , phỏng chừng cũng vì thời tiết lúc này quá nóng. Cho nên cặp chân trắng nõn mịn màng của nàng được dịp lộ ra rõ ràng , gợi cảm vô cùng. Phía trên khuôn mặt nhìn nghiêng của nàng lại cực kì xinh xẻo đáng yêu. Với chiếc mũi xinh xắn , gò má ửng đỏ cùng đôi môi đỏ mọng hơi lộ nụ cười e thẹn. Cuối cùng đặc biệt nhất chính là cặp vú đang rung động lên xuống theo từng nhịp hô hấp của nàng. Trên đó , Lý Đình có thể khẳng định nhìn thấy đôi núm vú đỏ tươi in hằn nổi bật qua lớp y sam. Phải chăng nàng không hề mặc yếm ? Nếu không vì sao hắn lại nhìn rõ rệt vú nàng như vậy. Trong lòng Lý Đình nghĩ đến đây thì cảm thấy rất hứng thú , hắn thầm quyết định phải thử qua mỹ nữ này mới được.
Âu Dương Phong chứng kiến Lý Đình từ nãy giờ đều không phút nào muốn dời mắt khỏi đó thì biết ngay Lý Đình đã coi trúng cô gái nhỏ này. Lão liền khẽ khàng đẩy ra cánh cửa phòng , vận nội lực lên , rồi thân ảnh nhoáng lên một phát đã bay tới bên cạnh cô gái. Một chưởng chém ra lập tức bổ trúng gáy nàng. Tròng mắt mỹ nữ theo đó khẽ đảo rồi người mềm nhũn nằm ra giường.
-Con trai ngốc của ta , còn không vào mà…….. hưởng thụ đi!
Âu Dương Phong nhỏ giọng giục giã.
Nhưng chưa cần lão nói hết câu , Lý Đình đã xăm xăm xổ xổ lao ngay tới bên giường. Bây giờ trong lòng Lý Đình cái gì mà gọi là luân lí đạo đức , cái gì mà còn đang nhập thân Dương Quá , tất cả hắn đều quăng hết. Lửa dục đã thiêu cháy toàn bộ suy nghĩ của hắn rồi. Điều Lý Đình muốn làm duy nhất lúc này là phải thỏa mãn con *** dưới thân này của hắn đã.
-Ta sẽ ở ngay phòng bên thôi….he…he…he….Có chuyện gì con cứ kêu ta. Nhưng nếu không có việc thì nghìn vạn lần đừng có gọi ta đấy.
Âu Dương Phong nở nụ cười dâm đãng với Lý Đình rồi không nói nhiều bước thẳng ra ngoài đóng cửa.
Lý Đình cũng chẳng thèm để ý đến lão , chỉ chăm chăm nhìn ngắm mỹ nữ trước mắt. Bây giờ hai người khoảng cách càng gần thế này , hắn lại càng cảm thấy nàng trông nhỏ bé xinh xắn hơn. Thật là hớp hồn hắn mà. Đột nhiên hắn nhìn đến quyển sách rơi bên cạnh. ~~ “Xuân cung ngọc nữ đồ” mấy chữ to tổ bổ ngoài bìa làm Lý Đình ngẩn ngơ. Hắn cầm lên khẽ lật vài trang , ôi mẹ kiếp , toàn là vẽ tranh nam nữ đang *** nhau thế này. Hắn thầm chửi um lên , lúc đầu Lý Đình thấy nàng dáng vẻ đọc sách chăm chú tuyệt đẹp như thế. Cứ tưởng một cô nàng thuần khiết trong trắng , ai dè hóa ra cũng chỉ là một nha đầu dâm đãng. Lập tức hình ảnh nàng trong mắt hắn lũy thừa giảm theo đường xuống thang máy. Với cái loại buông thả này , Lý Đình phỏng đoán cũng chỉ có thể chơi đùa mà thôi.
Đã hạ quyết tâm như vậy , Lý Đình cũng không còn ngại mất hình tượng nữa. Hắn liền vén quần áo nàng ta lên. Lý Đình quả nhiên đoán trúng phóc , nha đầu này chị mặc bên ngoài một lớp y phục mỏng manh. Còn bên trong chẳng hề che chắn cái gì hết. Lý Đình thấy vậy càng không thèm kiêng kị , hai tay ra sức vuốt ve đôi vú cao vút sung mãn của nàng. Cảm giác thật dễ chịu , mịn màng làm bàn tay hắn càng vò xiết chặt hơn. Theo đó , một âm thanh rên rỉ tinh tế đột nhiên phát ra ư ử từ miệng nàng. Dù rất kích thích nhưng Lý Đình vội vàng dùng miệng khóa chặt môi nàng lại , sợ nàng ta sướng quá rên rỉ lớn lên đánh động kẻ khác mất.
Đến khi xoa bóp đã tay , hắn mới ngẩng lên hơi hơi liếm liếm môi rồi bắt đầu cởi áo nàng ra. Song váy của nàng Lý Đình lại cố ý không cởi , hắn thấy thế này mới có chút ý vị chứ. Sau đó tay trái của Lý Đình tiếp tục triền miên nắn bóp không biết chán cặp thỏ ngọc trắng phau to tròn. Tay phải lại trượt theo vùng bụng trơn nhẵn , nhẹ nhàng luồn vào trong chiếc váy một cách mềm dẻo tựa như con rắn nước. Vuốt vuốt bên trong , Lý Đình hơi ngạc nhiên khi không sờ thấy một chút lông *** nào cả. Chỉ thấy một mảnh ao đầm lầy lội mùa mưa , nhớp nháp và ướt át.
-Oa….Nguyên lai là loại bạch hổ (6) , xem ra ta kiếm lớn rồi! he..he..he….
Lưu ý ngoài đề : Có một đoạn tác giả nói về tính cách Lý Đình nhưng mình thấy đây là phần ngoài đề tác giả đóng ngoặc ghi riêng nên sẽ viết dưới này. Đơn giản là cái đoạn :
Lý Đình hồi tưởng về bản thân thì hắn vốn là người thích xem phim cấp A , không thích phụ nữ châu Âu và Mỹ , như thế quá hoang dã , có phần nữ quyền nên hắn khuynh hướng đem những loại người này làm nô lệ hoàn toàn phục tùng hắn. Còn khi hắn xem AV , thấy các nữ nhân này có một vẻ rất đáng thương.
( Mình phải viết ra vì sợ đoạn này có thể ảnh hưởng về sau. Mình viết xuống cuối thế này để đỡ hỏng mạch truyện )
Chú thích :
(1) : về từng loại danh khí này thì tác giả cũng không giải thích gì ở đoạn này. Nhưng các bạn yên tâm , về sau gặp từng loại một hình như tác giả cũng nói qua. Đến lúc đó sẽ dịch rõ cho mọi người.
(2) : tên này mình dịch hoàn toàn theo nguyên tác , không có bịa đâu nhá. Qua Google nhìn ảnh may mà cũng biết tên
Nguyên văn tiếng Trung cho bạn tra Google tìm nhân vật: 被他意淫的对象一般的校花或者某些� �星, 诸如蔡依林, 小仓优子, 小泽玛利亚, 林志玲, 李孝利, 章子怡之类的
蔡依林 , 小仓优子, 小泽玛利亚 , 林志玲 , 李孝利 , 章子怡
Cách mỗi dấu phẩy là một tên theo mình dịch
(3) : trạch viện : là khu nhà thời xưa có lầu các , có vườn , có tường bao xung quanh.
(4) : ngói trắng lầu hồng : lầu hồng = hồng lầu = hồng lâu ( hồng lâu như hồng lâu mộng ý ). Ngói trắng thì các bạn biết rồi.
(5) : Vì Âu Dương Phong chỉ hơi điên nên có lúc lão nhớ lão là ai , có lúc không.
(6) : bạch hổ : hổ trắng ( ý chỉ vùng kín trắng tinh không chút lông )
0 nhận xét:
Đăng nhận xét