Edit: Thanh Vân
Nguồn: Vficland

“Noãn Tâm, em làm sao vậy?” Tiểu Vũ nhìn phản ứng kỳ quái của nàng.
Úc Noãn Tâm nắm lấy tay Tiểu Vũ, bàn tay nàng lạnh như băng, “Chẳng lẽ— Không có biện pháp khác sao?”
“Có chứ, chính là phải tìm kim chủ khác. Nhưng mà… nếu như em muốn vượt qua Ngu Ngọc, thì chỉ có hai biện pháp!” Tiểu Vũ nói một cách lưu loát.
“Biện pháp gì?” Úc Noãn Tâm trong mắt ôm hy vọng.
“Một là tìm được một kim chủ có thế lực hơn hẳn Hoắc Thiên Kình, nhưng chắc không thể đâu. Hai là… trở thành người đàn bà được Hoắc Thiên Kình sủng ái nhất!” Tiểu Vũ chậm rãi nói.
“Em……” Úc Noãn Tâm nắm chặt tay lại, nàng quay mặt về phía khán đài, nhìn người diễn viên đang cười rạng rỡ như hoa, như ngọc, hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của đông đảo các đạo diễn và mọi người.
“Noãn Tâm, em nên suy nghĩ cho kỹ. Em cũng đã biết luật rồi đấy, nhưng em lại không chịu chủ động ‘xã giao’ với nhà đầu tư, cũng không đi tìm Kim sơn để dựa….. Muốn trở nên tỏa sáng, thực sự không có nhiều khả năng!” Tiểu Vũ khẽ than thở.
Tuy rằng Tiểu Vũ còn trẻ, nhưng cũng đã ở trong làng giải trí nhiều năm, mọi hạng người nàng đều đã gặp qua rồi. Quả thật muốn trụ vững tại đây mà vẫn giữ được trong sạch, thực là rất khó!
Thâm tâm Úc Noãn Tâm rối bớời, trước mắt, nàng không biết nên làm thế nào cho phải.
Tiểu Vũ nhẹ nhàng nắm tay Úc Noãn Tâm, nói nhỏ: “Thực ra, chị cũng không đoán được hôm nay Hoắc Thiên Kình sẽ đến. Nếu thế, em phải cố gắng chớp lấy cơ hội, thời cơ sẽ không đến lần thứ hai đâu em!”
“Em… Em không làm được đâu, Tiểu Vũ! Em làm sao có thể thu hút được sự chú ý của anh ta?” Úc Noãn Tâm luôn luôn không có khả năng trong việc giao tiếp, xã giao. Cho nên không có hứng thú với chuyện này cũng có thể lý giải.
Tiểu Vũ nắm bả vai nàng, nói: “Em yên tâm, chị là đại diện của em mà, cho nên cứ giao cho chị, chị sẽ an bài tốt. Đến lúc đó, em chỉ cần lựa lời xử lý một chút!”
Úc Noãn Tâm có chút bối rối: “Tiểu Vũ… chị, chị….. cho em một chút thời gian để suy nghĩ đã!”
“Ai nha, bà cố nội của chị, em còn do dự làm cái gì? Chẳng lẽ em không muốn tỏa sáng sao? Đóng phim hay ca hát, đều là sở trường của em, chẳng lẽ lại chịu thua mấy con tôm tép đó? Cho dù em nguyện ý thì chị cũng không cam tâm!” Tiểu Vũ vẻ mặt lo lắng, chỉ thiếu điều quỳ xuống cầu xin nàng.
“Nhưng em…”
“Được rồi. Được rồi. Đợi buổi lễ kết thúc, không nói nữa, quyết định như thế đi! Lát nữa, chị sẽ tùy cơ ứng biến! Em cũng vậy.” Tiểu Vũ vội vàng vỗ vai nàng, rồi vỗ tay hưởng ứng theo mọi người.
Tiếng vỗ tay càng lớn, càng khiến lòng Úc Noãn Tâm đau đớn. Tựa như nỗi đau nàng cố ẩn sâu dưới đáy lòng trỗi dậy, đau đớn, chảy máu….. Trong khoảnh khắc, nàng không còn thở nổi nữa……
Lễ trao giải chấm dứt, ngay lập tức là thời gian dành cho phóng viên phỏng vấn. Đông đảo các phóng viên săn tin, các nhóm thợ săn ảnh vì muốn có được các tin nóng bỏng nhất, đều cố gắng trổ hết tài nghệ……
0 nhận xét:
Đăng nhận xét