Trong lòng Long Hữu cũng đâu có thoải mái gì, hắn cảm nhận mấy ngón tay mình đã tê dại cả rồi, đã vậy lão đầu nọ tựa như vẫn còn thoải mái lắm chứ. Cảnh giới khác biệt quả là con mẹ nó gấu nha.
Hắn quyết lấy nhanh bù yếu, các đòn đánh ra tiếp sau đó cơ hồ đã là cực hạn tốc độ của bản thân. Quyền, cước, trảm, trảo, chỉ, thúc gối, bổ gót, thụt chỏ… cứ phát công liên tục, tiếng gió phần phật cùng tàn cảnh của các bộ phận tạo nên một thước phim sống động chưa từng có. Các võ sinh có mặt không ai dám chớp mắt lấy một cái như sợ bỏ lỡ từng giây vậy.
Kim Tea Won cũng hết sức tán thưởng, đối phương rõ ràng là đã biết chỗ yếu kém của mình nên quyết định lấy nhanh bù yếu. Tựa như có một vị cao thủ đã từng nói: “Thiên hạ võ công không gì là không phá được, chỉ có nhanh là không thể phá.”
Kim Tea Won càng lùi về sau Long Hữu càng quyết đánh tới, bất thần lão lách sang một bên đạp thẳng vào cạnh sườn đối phương. Long Hữu trúng đòn này thẹn quá hóa giận, lặp tức khoát tay quấn lấy chân đối phương.
Kim Tea Won cũng là một lão già thành tinh, đánh nhiều kinh nghiệm phong phú lặp tức rút chân về ngay nhưng đâu ngờ cú khoát tay đó chỉ là hư chiêu, Long Hữu thẳng một đường duỗi tay ra đấm mạnh về phía ngực của lão.
Hoảng hốt! Kim Tea Won hít một ngụm khí lạnh. Tên tiểu tử này cũng thật là thâm.
Lão dùng chân trụ búng mạnh lui về sau mấy mét, Long Hữu lại tiếp tục truy kích. Lần này hắn dùng đòn thế quen thuộc nhất trong Teakwondo, đá tạt. Hai chân của hắn như hai thanh roi cứ quật lên tới tấp về phía hai bên cạnh của Kim Tea Won, đám võ sinh xung quanh nhìn mà hâm mộ không thôi, ai cũng nghĩ là nếu luyện được giống như hắn thì có thể đem Teakwondo thi triển ra hết uy lực vốn có rồi.
Kim Tea Won chỉ cười nhạt, lão không nghĩ là Long Hữu lại dùng loại đấu pháp này, căn bản chính là so đao với Quan Công mà.
Thế nhưng lão đã lầm, những cú đá tạt này không chỉ đơn giản như vậy bởi nó ẩn chứa một thứ mà lão không hề biết đến, nội kình.
Nhất Bộ Đăng Thiên chính là tu luyện thoái pháp cùng bộ pháp đến mức độ đăng phong tạo cực, nhưng bản thân nó không hề nhắc đến nội kình.
Nhưng Long Cực Cửu Biến thì lại khác, tu luyện đến Đệ Tam Biến, Long Hữu đã có thể mơ hồ cảm nhận được một chút lực lượng thẩm thấu ẩn dấu bên trong thân thể của mình, tuy mỗi lần chỉ sản sinh ra một chút ít nhưng nếu liên tục phát tiết ra thì sẽ tạo thành hiện tượng tích tiểu thành đại.
Tuy Kim Tea Won hoàn toàn có thể né tránh được nhưng căn bản là nội kình không cần tiếp xúc với da thịt mới truyền được vào trong, sỡ dĩ mỗi cú đá tạt của Long Hữu đều mang theo âm thanh xé gió chính là nhờ nội kình bắn ra ngoài. Nhất thời Kim Tea Won đã dính hơn chục đòn mà không hề hay biết.
“Giỏi!”
Cuối cùng Kim Tea Won vẫn xứng là một đại tông sư, lão nhận ra được bản thân mình tốc độ đã dần chậm lại thì vội khen một tiếng rồi bay lên đá một đòn khủng bố vào đầu Long Hữu.
Nhưng Long Hữu tuyệt không phải là hạng giá áo túi cơm, hắn cũng đã tính toán được rằng sớm muộn lão cũng phát hiện ra nhưng không ngờ là lại nhanh như vậy. Hắn vội cuối người xuống thoát một đòn, dụng sức bật mạnh lên không ngang với đối phương tung, tay trái chế trụ một chân còn tay phải kết ấn chưởng tới.
Lục Đạo Luân Hồi – Súc Sinh Ấn Quyết.
Ầm! Một âm thanh trầm đục vang lên, lồng ngực của Kim Tea Won thoáng đã lõm vào một khúc, lão bị lực đạo khủng bố của Long Hữu đẩy ra đập mạnh lưng vào tường làm bức tường vỡ vụn.
Kim Tea Won tuy thua nhưng vẫn không làm mất khí độ tôn sư, vội vàng bật dậy hướng về Long Hữu ánh mắt đầy vẻ phức tạp. Rõ ràng đối phương kém mình một cảnh giới, kinh nghiệm lại không nhiều nhưng mưu kế đa đoan, đặc biệt là thủ ấn cuối cùng có sức mạnh phi thường kinh khủng, trong nháy mắt lão có cảm giác như một lúc những chín con trâu và hai con hổ cùng lao về phía mình bất chấp mạng sống. Thật là quỷ dị.
“Chàng trai trẻ, cậu rất mạnh... ta thua rồi. Nhưng có thể nói cho ta biết chiêu thức cuối cùng là gì không?”
Kim Tea Won rất thành khẩn. Long Hữu cùng chẳng keo kiệt, có thể không tiết lộ công pháp chứ võ công thì thoải mái cũng không sao: “Lục Đạo Luân Hồi – Súc Sinh Ấn Quyết.”
Hít vào một hơi khí lạnh, Kim Tea Won cuối cùng cũng đã hiểu vì sao mình bại. Súc Sinh Ấn Quyết mang theo lực lượng của chín trâu hai hổ, nếu luyện đến đỉnh phong thì có thể mượn lực lượng của muôn thú mà phát động, có thể nói đó chính là chiêu thức uy lực nhất trong Lục Đạo Luân Hồi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét