Chương 16: Làm thầy thiên hạ

“Liễu Hạ Vi? Tên thật hay, tôi gọi là Long Hữu.”

“Hôm nay thật rất cám ơn anh, nếu không thì...”

Đột nhiên Liễu Hạ Vi có cảm giác choáng váng muốn té, Long Hữu vội đỡ nàng vào lòng, mùi thơm tự nhiên của con gái pha lẫn với mùi rượu làm nên chút phong tình mê người. Long Hữu ngoài mặt vẫn tỏ ra tự nhiên nhưng thực ra trong lòng có quỷ, hắn căn bản chính là dạng người háo sắc điển hình, chưa kể phần thân dưới chính hiệu ngựa giống.

“Cô có sao không?”

“Tôi mệt quá...”

“Sang ghế đá nghỉ một chút.”

Nói rồi hắn lại tự ngẫm mình hơi ngu, vừa nãy ném bể mẹ nó rồi còn gì? Bất đắc dĩ hắn đành dìu nàng đến bãi cỏ rồi sau đó mới dẫn xe đến gần.

Ngồi một lúc thì Hạ Vi đã cảm thấy khá hơn, hai người trò chuyện càng lúc càng hợp nhau. Nguyên lai Hạ Vi chính là con gái của tổng giám đốc tập đoàn thép Vinox kiêm đảm nhiệm chức vụ giám đốc tiêu thụ, hôm nay lại là ngày kí kết một vụ giao dịch lớn thành công nên bộ tiêu thụ quyết định mở tiệc mừng.

Hạ Vi hồn nhiên hỏi: “Anh hiện đang đi làm ở đâu vậy?”

“Tôi còn đang đi học.”

“Trường đại học nào?”

“Cấp ba thôi.”

Hạ Vi ngây ngốc nhìn hắn một hồi, bỗng nhiên lại phun ra một câu: “Bớt giỡn đi, trông cậu còn già hơn tôi nữa mà (1).”

(1): Trong trường hợp này cũng tại Long Hữu luyện tập Long Cực Cửu Biến nên tinh lực và dương khí dồi dào, râu ria tuy không nhiều nhưng gương mặt thì lại có phần hơi trưởng thành dù năm nay hắn mới 19 thôi.

“Ặc!”

“Đùa thôi, tôi cũng chỉ mới 23 chứ mấy, còn trẻ chán mà đúng không?”

Long Hữu nhìn là biết đối phương tỉnh rượu từ lâu rồi nhưng có ý chọc ghẹo mình đó thôi, hắn cũng chẳng muốn vạch trần làm gì.

“À phải phải, chị còn rất trẻ, đứa em này đảm bảo cho dù hoa hậu gặp chị cũng phải hạ mình làm bạn, nhan sắc của chị tuy không đến nỗi khuynh thành như đủ để đập chết thằng em này rồi. Nói thật, em tuy không phải phụ nữ nhưng lại có tâm thái ngưỡng mộ chị như là ‘thao thao giang thủy, liên miên bất tuyệt (2)’.”

(2): Câu nịnh bợ kinh điển của nam diễn viên Châu Tinh Trì trong bộ phim Tân Lộc Đỉnh ký. Sau này được các quan lại trong triều đình học theo tạo thành trào lưu rất lớn.

Long Hữu vừa khua môi múa mép vừa huơ tay huơ chân trông rất khí khái làm Hạ Vi nhịn không được phải bật cười. Nàng đã gặp qua rất nhiều người hài hước nhưng kiểu như hắn thì quả thật là lần đầu, nàng không thể hiểu tại sao hắn lại có thể nói ra một câu dài như vậy mà không vấp chứ, chẳng lẽ là có chuẩn bị trước?

“Cậu vui tính thật, nghe câu cuối rất quen tai nha…”

“Là của Châu Tinh Trì, tôi rất khoái thằng cha đó.”

Hai người lại trò chuyện một lúc thì Hạ Vi cáo từ, nàng cho hắn số điện thoại và Yahoo Messenger của nàng, hai người có thể nói chính thức trở thành bạn.



Hôm sau vẫn là một ngày như mọi ngày, lúc này đã là giữa tháng 12, còn một tuần nữa là đến Giáng Sinh. Dù chỉ có người Công Giáo mừng sự kiện này nhưng chung quy không khí vẫn mang theo vài phần háo hức.

Nhưng Long Hữu thì không.

Sáng hôm nay hắn nhận được một lá thư điện tử từ Cục Quốc An gửi đến, nói rằng hắn phải có mặt ở Sở Huấn Luyện Trung Ương sau ngày tết dương lịch để làm một đợt huấn luyện ngắn hạn cho tinh anh trong quân đội trước khi họ được duyệt về ăn tết nguyên đán cùng gia đình.

Cái này… Long Hữu căn bản là không muốn đi. Nói đùa, thân phận của mình đường đường là nhất đại chân truyền của một Võ Thánh mà phải đi làm mấy cái việc này sao? Trong quân đội không có người chắc.

Nhưng dù gì thì tiền bạc mỗi tháng họ vẫn cấp cho mình, thôi thì ráng lết đi vậy.

Tuy là nghĩ thế nhưng hắn lại thầm quyết tâm phải hành cho chết bọn tinh anh này. Đcm! Cả ngày nghỉ của lão tử cũng dám làm phiền, tới lúc đó đừng có hối hận đấy nhé.

Huấn luyện viên? Làm thầy thiên hạ? Ta thích…

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © Tài Liệu khối C™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.