Chương 36: Vận Khí Đạo

“Đã bao lâu rồi chúng ta mới hội tụ lại đông đủ như thế này nhỉ?”

Thân Vương Solomon nhìn hai vị khách không mời giọng điệu đầy vẻ khiêu khích.

Thần Hoàng Hồng Quân và Thân Vương Francis thật sự rất ghét tay này. Quen biết nhau cũng hơn mấy trăm năm, không ngờ vừa gặp là đã dội gáo nước lạnh vào mặt người ta.

“Không nói nhảm nữa, lúc trước ta gọi điện bảo ngươi cho người đến đón hắn. Đã xong chưa?” – Hồng Quân có vẻ mất kiên nhẫn.

“Ta đã sai Anthony và Katy đi rồi, bất quá dạo này Hoa Kỳ cũng đang để ý đến thứ đó, tình hình càng lúc càng căng thẳng.”

Solomon ngập ngừng, từ lúc lão sai hai đứa cháu đến đón Long Hữu cũng đã gần hai tuần rồi nhưng vẫn chưa có tin tức gì về cả. Đã vậy gần đây lão lại còn nghe tình báo về rằng nước Mỹ đang có hành động hết sức quyết liệt.

Francis nhịn không được nói: “Thằng nhóc đó giết chết Dị Năng Giả cấp ba của bọn chúng, không phát khùng mới là lạ.”

“Nghe đồn rằng chính phủ Hoa Kỳ nắm trong tay một Tinh Thần Dị Năng Giả cấp 6 có khả năng truy hồi ký ức từ xác chết, bởi thế chúng mới dám ra sát lệnh với Long Hữu. Dù là sống hay chết vẫn có khả năng lôi ra pháp quyết Long Cực Cửu Biến.” - Solomon cau mày.

“Ngay cả gia tộc Ryuuji gần đây cũng thòm thèm một bát canh. Hừ! Sinh ra một tiểu thiên tài có Long mạch là giỏi lắm sao? Bọn chúng căn bản là không biết gì về Vận Khí Đạo cả. Một người cho dù là thiên tài cỡ nào mà không có vận khí hỗ trợ thì tiền đồ cũng chỉ đến thế mà thôi.” – Francis khinh thường càu nhàu một tiếng.

Vận Khí Đạo, chính là thứ huyền diệu nhất trong thiên địa pháp tắc. Người có vận khí cực lớn phù chiếu thì cho dù là đi ra đường cũng sẽ nhặt được tiền, mua vé số là trúng, căn bản là không bao giờ gặp xui xẻo.

Đặc biệt là người có Long mạch, vận khí như rồng, siêu cấp may mắn. Nhưng bất quá vận khí cũng có giới hạn của nó, nếu sử dụng nhiều vào những chuyện tầm phào thì trên thành tựu của chính mình sẽ có chút khó khăn, đặc biệt là trên con đường võ đạo sẽ hết sức hữu hạn.

Lấy ví dụ Long Hữu, thân sở hữu Long mạch nhưng trong cuộc sống hắn đã trải qua biết bao thăng trầm, gặp nhiều điều bất trắc, số đã định là mệnh khổ. Bởi thế bao nhiêu vận khí còn lại đều dồn vào cho con đường võ học nên mới có thành tựu như ngày hôm nay.

Nhờ vào vận khí hắn mới gặp được Hồng Quân, nhờ vào vận khí hắn mới có duyên tu luyện Long Cực Cửu Biến, nhờ vào vận khí hắn mới thuận lợi trùng kích vào các cảnh giới mà không bị tâm ma quấy nhiễu…

Thế nhưng tiểu thiên tài Hidetoshi của gia tộc Ryuuji thì lại khác. Hắn sinh ra trong một gia đình giàu có, hưởng thụ mọi thứ tốt đẹp trên đời, bao nhiêu công ích trên hắn đều sẽ quy cho Vận Khí Đạo. Thành ra con đường võ học của hắn sẽ không bao giờ có thể so với Long Hữu được. Ví dụ điển hình nhất là cho đến nay hắn vẫn chưa thể tiến vào Tiên Thiên cảnh.

Mười bốn tuổi cảnh giới Cao Thủ, nghe qua thì có vẻ dọa người thật đấy nhưng đã là gì? Hidetoshi năm tuổi luyện võ, dùng qua biết bao nhiêu đan dược và kì trân dị bảo nhưng vẫn phải mất chín năm trời mới thành công tiến vào cảnh giới Cao Thủ.

Cùng là người có Long mạch như nhau nhưng Long Hữu lại chỉ mất có hai năm.

Rất khác biệt!

Gia tộc Ryuuji thèm thuồng Long Cực Cửu Biến cũng bởi vì đó.

“Hừ! Quân đội Hoa Kỳ thì ta còn có chút cân nhắc chứ nếu gia tộc Ryuuji mà dám đụng đến một cộng lông của hắn, ta sẽ cho chúng nếm phải cảnh diệt môn, gà chó không tha.”

Thần Hoàng Hồng Quân tức giận đến tối sầm mặt mũi. Từ trên người lão tản ra một luồng khí tức hừng hực như lửa, nhiệt độ trong phòng đã sớm lên cao hơn trăm độ, trực tiếp thiêu hủy những gì có thể.

Đó là Lĩnh Vực trong truyền thuyết!



Từ xa đã thấy bóng dáng của Phúc mập chạy lại. Nói bụng lão bự nhưng thực ra chạy rất nhanh, không hổ là thân thể cấp Cao Thủ nha.

“Chuyện gì vậy?”

Long Hữu tuy khá dễ tính nhưng không cho bọn nhóc con này chút giáo huấn thì chúng không sợ, hắn hừ nhẹ một tiếng nói: “Ông hỏi tụi nó đi.”

Qua lời giải thích gượng gạo của một người có thể nói là khá chững chạc trong nhóm thì Đại Tá Huỳnh Văn Phúc của chúng ta cũng đã hiểu sơ về tình hình. Bà mẹ tụi nó, thì ra là chạy lung tung rồi kiếm chuyện với người ta. Nếu là bình thường thì Phúc mập cũng chẳng muốn quản, nhưng lần này lại là đụng phải tên hung thần có tiếng, hắn không thẳng tay đập chết bọn họ đã là may lắm rồi.

“Mấy cô cậu cho tôi xin đi có được không? Hết chuyện làm rồi à sao lại đi quậy lung tung thế này?”

“Tụi cháu...” – Cô gái tên Vũ lúc này cũng đã tỉnh lại, nàng ấp úng trả lời đôi lúc lại còn liếc nhìn sang Long Hữu một cái đầy thâm ý làm chàng ta lạnh cả lưng.

“Chuyện này giao cho ông, tôi phải tiếp tục công vụ.”

Nói rồi hắn phóng đi, tốc độ nhanh đến mức người thường khó có thể tưởng tượng được. Huỳnh Văn Phúc cũng biết mình không bằng Long Hữu nhưng không nghĩ là lại kém xa như vậy.

Gã hừ nhẹ một tiếng: “Tất cả giao hết súng ra đây.”

Vũ hỏi: “Anh ta là ai vậy?”

“Đàm Đông Vũ? Tụi nó gọi cháu là chị cả nhưng sao cháu vẫn còn con nít thế hả? Điên rồi hay sao mà lại chọc vào gã đó.”

“Tại cháu thấy trên người anh ta có một luồng sát khí ẩn chứa rất sâu. Cháu cũng bị nó cuốn hút nên không kiềm được mà phải ra tay. Xin lỗi bác…”

“Cái gì khí?”

“Là sát khí. Người này tuyệt đối có vấn đề, cháu không nhìn thấu anh ta.”

“Là sao? Dị năng của cháu lại phát tác à?”

“Phải, gần đây rất khó khống chế.”

“Được rồi, không trách cháu. Tất cả giải tán đi.”

Tuy là ngoài mặt nói vậy nhưng Phúc mập vẫn không dám bỏ qua chuyện này, gã thầm hứa sau khi kết thúc đợt tập huấn sẽ tìm Long Hữu nói về chuyện này một phen. Phúc mập không ngốc, hắn hiểu rõ hai từ “sát khí” ở đây là nghĩa gì.

Loại người mà ẩn chứa sát khí sâu nặng thì không phải quân nhân cũng là những kẻ giết người quen tay. Gã cũng biết Long Hữu tuyệt chẳng phải thiện nam tín nữ gì, khi xưa còn trong tù hắn đã xưng bá bằng cách đạp lên xác của những kẻ khác.

Nhưng Đàm Đông Vũ lại là một Tinh Thần Dị Năng Giả cấp ba có khả năng tâm linh tương thông đặc dị vô cùng, người mà nàng nhìn không thấu ngoại trừ những kẻ có tâm lý cực kỳ biến thái ra thì cũng chỉ có những người trên cấp.

Không loại trừ khả năng tâm lý Long Hữu mạnh mẽ hơn người thường, nhưng vấn đề ở đây là tại sao Đàm Văn Đông lại bị phản phệ? Chuyện này từ trước đến nay vẫn chưa hề xảy ra?

Chẳng lẽ… ?

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © Tài Liệu khối C™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.