Chương 22: Phách Không Vô Ảnh 2

Đại đao của Ưng Bác Không vung ra mang theo tàn ảnh dọa người vô cùng, Long Hữu tuy thể nội đã chịu thương nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ ung dung tránh né. Nếu nói lúc trước hai người ra tay nặng thì mất mạng, nhẹ thì hao tổn tu vi, nhưng bây giờ đã chuyển qua dùng binh khí thì... chỉ có một con đường... đó là chết.

Rất hiếm Võ Thuật Gia nào quyết đấu bằng binh khí mà chừa lại một tia sinh cơ cho người khác lắm, bởi nếu lỡ tay làm người ta tàn phế thì quả thực đã khiến cho hắn sống không bằng chết, như vậy trực tiếp giết đi còn có tình cảm hơn, ít ra cũng nhận được sự kính trọng từ phía địch thủ.

Võ Thuật Gia khác với Dị Năng Giả và Hấp Huyết Tộc.

Những Dị Năng Giả căn bản chính là tôi luyện bộ não của mình để sử dụng Dị Năng, Hấp Huyết Tộc phân chia cảnh giới theo đẳng cấp huyết thống, nhưng Võ Thuật Gia thì lại dựa vào thân thể của chính mình.

Nếu một Võ Thuật Gia bị chém đứt một cánh tay thì có thể nói là chiến lực của hắn đã giảm hơn 60% rồi, còn nếu bị mất một chân thì chờ người ta đến giết đi.

...

Long Hữu hai tay hai thanh mã tấu xoay tròn trên không vung đao hết sức lăng lệ làm Ưng Bác Không chật vật phải lui về sau, nhưng trước đó lão cũng không quên đâm thêm vài đường đao khiến cho Long Hữu cũng chẳng thoải mái gì cho cam.

“Rắc!”

Một âm thanh đầy tính nhạy cảm vang lên, một thanh mã tấu của Long Hữu đã bị mẻ ra một mảng lớn nhưng thanh đao của Ưng Bác Không vẫn còn trơ trơ. Nếu ai tinh mắt thì có thể nhận ra một vết nứt rất nhỏ trên lưỡi đao của lão, và dĩ nhiên là Long Hữu cũng nhận ra. Hắn nhảy lên tay còn lại vung ra thêm một đao nữa, lấy thế vạn quân xuất kích mà chẻ xuống đúng ngay vị trí của vết nứt rất bé ấy.

“Rắc!”

Lần này thì đến lượt thanh đại đao của Ưng Bác Không ra đi.

Trần Diêm Vương khóc không ra nước mắt, hai thanh khảm đao yêu quí của lão đã ra đi về miền đất hứa, cho dù sau này có hàn lại cũng chỉ là phế phẩm mà thôi. Trần An Tâm thấy biểu tình của cha như vậy nhịn không được cười khoái chí, ánh mắt hướng về phía Long Hữu càng thêm vài phần phức tạp và sâu sắc.

Long Hữu ném hàng thì Ưng Bác Không cũng đồng dạng hành động như vậy, cả hai lại lao vào nhau quần công hơn mấy trăm chiêu mới chịu tách ra.

Đột nhiên...

Long Hữu có cảm giác đột phá, cơ nhục toàn thân căng cứng, đan điền nóng bức vô cùng, quả cầu nhiệt khí kia lại một lần nữa xuất hiện. Lần trước chính là trong lúc đột phá lên Đệ Tam Biến, sau đó nhờ vào dương khí cường đại tích súc trong thân thể nên hắn mới có thể từ cấp Cao Thủ tiền kỳ trực tiếp lên đến cảnh giới đỉnh phong.

Còn lần này thì chính là tự mình đột phá a, không phải nhờ vào công pháp mà là tự bản thân mình tích súc năng lượng từ bên ngoài mà đột phá, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Công pháp Long Cực Cửu Biến tu luyện chính là nhờ vào thuần dương nguyên khí.

Hai năm trước Long Hữu đã bắt đầu luyện tập, trong vòng hai tháng tiến vào Đệ Nhất Biến, mượn lực lượng thuần dương thuận tiện đạt đến cấp Đại Sư.

Nửa năm sau hắn lại đột phá Đệ Nhị Biến, một lần nữa mượn lực lượng của công pháp tấn thăng đến cấp Cao Thủ.

Một tháng trước, Long Hữu đã tiến vào Đệ Tam Biến, nhưng lần đó do thiếu hụt tài dược và nguyên âm cho nên năng lượng súc tích trong thân thể không cách nào dung hợp được toàn bộ, làm cho hắn chỉ có thể tăng đến cảnh giới đỉnh phong của cấp Cao Thủ mà thôi.

Thế nhưng lần này nhờ vào chiến đấu mà phát tiết, không ngờ may mắn lại có thể đột phá. Năng lượng dư thừa trong đan điền đã có thêm cơ hội để dung hợp một lần nữa.

Long Hữu vội vàng dừng truy kích, nhẹ nhàng hít và một hơi rồi thở ra. Hắn trừng trừng nhìn Ưng Bác Không, lại nói: “Giải lao chút đi.”

Ưng Bác Không tuy chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng thực sự lão cũng đang rất có nhu cầu đình chiến để chữa trị thương tích, xương ngực đã bị gãy, nội thương cũng khá nghiêm trọng, nếu cứ chịu đựng thì phỏng chừng mình sẽ ngã trước tên tiểu tử này.

“Đồng ý.”

Long Hữu trực tiếp nhảy về phía Trần Diêm Vương thấp giọng nói: “Chuẩn bị cho tôi một căn phòng, một xe nước đá và đi mua giùm vài loại thảo dược về đây.”

Nói xong hắn liền viết ra một mớ thảo dược cần dùng.

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © Tài Liệu khối C™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.