Chương 31: Hương diễm

Cửa phòng 315 mở ra, Tần Thanh xách theo một túi đồ ăn đi vào.

Bởi nàng thấy Long Hữu quanh năm suốt tháng chỉ ăn mì gói nên mới hạ quyết tâm nấu ăn cho hắn mỗi ngày, gặp dịp này lại là mùa nghỉ tết nên mọi chuyện cũng thuận lợi hơn nhiều.

Tần Thanh cũng đã giúp Long Hữu thôi học, hiện giờ hắn cần nhất là thời gian để lên kế sách đối phó với những kẻ đang núp sau bóng tối kia, vả lại đầu tóc như thế mà đi học được thì mới là lạ đó. Tần Thanh cũng nhiều lần khuyên hắn đi nhuộm đen lại nhưng hắn không chịu.

Cái này thì không trách ai được cả.

Nhìn mái tóc bạc tiêu sái của hắn, Tần Thanh chợt xúc động. Vì cớ gì mà một người thanh niên phải mang theo nét ưu thương của năm tháng thế này.

Buông túi xách xuống, nàng lặng lẽ tiến đến phía sau ôm lấy cổ hắn, ôn nhu hôn một nụ hồng. Long Hữu nghe tiếng chân thì đã biết nàng đến, hắn cũng phối hợp quay lại hôn phản kích.

Hai người cứ như một đôi vợ chồng son mới cưới vậy.

Tần Thanh kể từ khi được nếm mùi ái tình liền mê luyến nó ngay, ngày ngày tưởng nhớ không sao dứt ra được. Lại gặp Long Hữu dâm tà nên tư tưởng của nàng cũng dần bị cải cách ít nhiều, xem ra mục đích xấu xa của hắn cũng đã gần thành công rồi.

“Anh lại ngồi xem TV, không có việc gì làm à?”

“Đang dưỡng thương đó chớ.”

“Hôm nay muốn ăn gì?”

“Ừm thì cái gì cũng được, ăn xong trưa đi với anh một chút.”

“Lại còn ra vẻ thần bí, không thèm để ý anh nữa.”

“Em thật là nhiều chuyện.”

“Xì...” – Yêu kiều một tiếng, Tần Thanh chẳng màng đến hắn liền đeo tạp dề rồi lại tiếp tục vào bếp làm thức ăn.

Long Hữu trong lòng có quỷ, vội vàng rón rén theo sau. Nhân lúc Tần Thanh đang bận rộn thì dùng đôi cánh tay rắn chắc siết lấy vòng eo nhỏ bé của nàng. Tần Thanh tuy ngượng ngùng muốn chết nhưng vẫn mặc cho hắn tác quái.

Cả hai đều đã giao kèo trước với nhau, bởi do Long Hữu mang long mạch có thân thể chí cương chí dương nên dục niệm cực kỳ mạnh mẽ. Từ đó Tần Thanh liền cho phép hắn thoải mái chọc ghẹo trên người nàng để phát tiết chút ít, và dĩ nhiên là trừ phòng tuyến cuối cùng ấy ra.

Phần dưới của hắn đã cương lên, vừa nóng vừa to, liên tục cạ vào mông Tần Thanh làm nàng hết sức bức rứt. Long Hữu thổi một luồng hơi thở nam tính vào tai nàng, thấp giọng hỏi: “Em luyện thế nào rồi?”

“Đã có chút cảm giác, nội kình quả thật là thần kỳ.” – Tần Thanh quả quyết trả lời, đôi bàn tay vẫn cứ thoăn thoắt làm việc.

“Nhưng trong đó có nhắc đến đan-điền. Vậy nó là gì?”

“Đan-điền không phải là một bộ phận của thân thể, có nhiều người hiểu nhầm rằng nó là lục phủ ngũ tạng của mình nhưng thực ra đã sai hoàn toàn. Đan-điền chính xác là nằm ngay trên vùng thận của chúng ta một chút, cách rốn một ngón tay, nằm ngay giữa đường kim tuyến phân chia thân thể làm hai phần bằng nhau.”

“Ồ! Vậy chừng nào anh mới cho phép em luyện súng. Mấy ngày ngay em thực sự đã ngắm nó đến phát chán rồi.”

“Theo anh thấy em căn bản là không có năng khiếu về phương diện súng thuật, cái em cần chú tâm duy nhất chính là luyện tập nội kình và thân pháp của mình.”

Tần Thanh chu mỏ bất mãn: “Sao lại nói em không có khiếu chứ? Ghét anh rồi.”

Long Hữu thấy nàng quá sức đáng yêu liền hôn cho một cái, thành thật nói: “Để thành một tay súng giỏi cần ưu việt hơn người về mặt xúc giác và thị giác, thậm chí là cả sáu giác quan cùng lúc. So sánh thiệt hơn một chút nhé, nếu em dành thời gian cho việc luyện tập súng thuật thì tương lai cao lắm cũng chỉ đạt đến một trình độ nhất định thôi, nhưng nếu luyện tập nội kình thì sau này cho dù không có súng em vẫn có thể chiến đấu được.”

“Vũ khí căn bản chỉ là vật ngoài thân, một Võ Giả cần nhất phải tin tưởng vào thân thể của mình.”

Tần Thanh cười: “Anh nói cũng có chút đạo lý.”

“Nói nghe nè, nếu em thực sự chuyên tâm luyện tập nội kình khiến cho đan điền phát triển thì sau này con chúng ta sinh ra nhất định sẽ có cốt cách phi thường, bởi ngay từ khi còn trong bụng thì nó đã hấp thụ tinh hoa từ người em rồi.”

“Nói linh tinh, ai thèm gả cho anh mà có con với chả cái.” – Tần Thanh e thẹn đỏ mặt mắng lấy lệ một tiếng nhưng trong lòng thì như ăn phải kẹo mạch nha, ngọt ngào vô tận.

“Không thể nào! Hay là em quen thằng khác. Nói đi, anh xách dao đi chém nó ngay, dám giành gái với lão đây à, chán sống rồi.”

“Hì hì...”

Hai người bỡn cợt nhau cả buổi sáng làm cho tâm tình của Long Hữu được thả lỏng chút ít, nhưng chung quy trong tận đáy lòng hắn vẫn còn một chút ảm ảnh về sự việc lần trước. Suýt chết hụt một lần đã để lại tâm ma không nhỏ trong lòng Long Hữu.

Thế nhưng... hắn biết rằng sự tình vẫn chưa dừng ở đó. Tin tức Jennifer đã chết buộc Thiếu Tướng Nickson phải phái thêm vài người nữa đến, thêm vào đó thiên tài Misaki vẫn như hổ đói rình rập trong đêm.

Liệu Long Hữu và Trương Thanh Sơn thân cô thế cô có thể chống lại sức ép từ hàng chục cao thủ cùng lúc hay không? Viện thủ của họ là ai? Bên bờ đại dương có gì đang chờ họ?

Những kỳ ngộ làm thay đổi định mệnh từng con người, phong ba nổi dậy trên hòn ngọc viễn đông này khiến cho cường giả nơi nơi đều phải chú ý.

Thế Giới... một lần nữa mở ra...

Share

& Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

Copyright © Tài Liệu khối C™ is a registered trademark.

Designed by Templateism. Hosted on Blogger Platform.