Lại một ngày học tập nữa qua đi, Long Hữu nhờ vào công dụng thần kỳ của việc tẩy kinh phạt tủy mà đầu óc càng lúc càng minh mẫn hơn, tiếp thu bài học rất nhanh. Hai năm trước hắn cũng đã từng học qua cấp trung học rồi, nhưng tại thời điểm đó thì anh chàng vẫn còn là một tín đồ nhạc Rock, căn bản là chẳng học hành gì cả, thế nên mới nói bây giờ đi học cũng chẳng thể nào tận dụng được lợi thế của bậc đàn anh.
Nhưng Long Hữu làm cho cả lớp kinh hãi nhất chính là khả năng nói tiếng Anh của mình, bởi Hồng Quân căn bản không phải là người Việt Nam, ông chu du khắp nơi biết vô số thứ tiếng, thế nên khi còn trong tù ngoài việc luyện công ra thì Long Hữu vẫn phải học tiếng Anh để giao tiếp với lão.
Như lời của Hồng Quân đã từng nói: “Nếu sau này con ra Thế Giới mà gặp chuyện cần xung đột với cao thủ thì đôi khi việc nói chuyện hợp nhau cũng có thể biến thù thành bạn, tối thiểu cũng phải nói được tiếng Anh cái đã.”
...
“Anh Hữu và chị Thanh đến rồi kìa.”
Một nam sinh mặc võ phục thấy Long Hữu và Tần Thanh từ xa đi lại thì vội nhao nhao cả lên. Thực sự thì lúc này mọi người đều đã xem bọn họ như thần hộ mệnh cho câu lạc bộ vậy, chỉ cần có họ thì chắc chắn sẽ chẳng ai dám khi dễ câu lạc bộ Teakwondo nho nhỏ này. Tuy là có hơi miễn cưỡng một chút nhưng Long Hữu cũng đành phải tiếp nhận cái danh cường giả tọa trấn này thôi.
“Giảng viên đã quay lại rồi.”
Tần Thanh nghe vậy thì phấn chấn hẳn lên. Giảng viên của câu lạc bộ này là một thanh niên người Hàn Quốc tên là Park Choi, đến Việt Nam đã hơn 4 năm rồi. Tần Thanh trước đây cũng từng được anh ta chỉ điểm qua cho một chút nên mới có trình độ như ngày hôm nay.
“Lâu rồi không gặp, bé Thanh ngày càng xinh đẹp ra đó nha.”
Người thanh niên trước mặt cười híp mắt, cũng có vẻ khá là đẹp trai, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, tuy nói tiếng Việt có hơi ngọng nghịu nhưng miễn cưỡng cũng có thể nghe hiểu. Y mặc võ phục trắng tinh, đai đen có 5 vạch trắng đỏ xen kẽ chứng tỏ là đã đạt đến trình độ Ngũ Đẳng. Long Hữu chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhìn ra cảnh giới của đối phương, vào khoảng cấp Đại Sư, thân thể rắn chắc phối hợp với thoái pháp nhanh nhẹn của Teakwondo thì đối phó với mười tên côn đồ to con vẫn dư sức.
Park Choi cũng chú ý về phía Long Hữu với ánh mắt hết sức phức tạp, gã tập Teakwondo đã hơn 20 năm tự nhiên cũng phải có một chút nhãn lực, gã cũng có nghe học viên nói về việc mấy ngày trước, thật sự nếu lúc đó không có Long Hữu ra tay thì danh tiếng của câu lạc bộ mất hết là chuyện nhỏ, nếu Tần Thanh có bị thương làm tổn hại đến thân thể thì mới là chuyện lớn.
Park Choi tự nhận cũng có thể trong vòng một cước phế đi một người tập Quyền Anh trình độ như Sơn Ruồi, nhưng gã chẳng hiểu tại sao người thanh niên này làm cho mình có cảm giác nhìn không thấu.
“Cậu hẳn phải là...”
“Long Hữu.”
Long Hữu chỉ hờ hững đáp lại, Park Choi cũng không lấy làm xấu hổ, lần này hắn đến đây là có việc quan trọng hơn cần làm.
“Tôi là Park Choi, giảng viên Teakwondo của câu lạc bộ. Việc mấy ngày trước thật sự rất cảm ơn cậu đã ra tay tương trợ.”
“Cũng không có gì, dù sao thì tôi cũng là người của câu lạc bộ.”
Park Choi thần sắc ngạc nhiên: “Vậy sao?”
Nhưng trong lòng gã lại thầm đoán già đoán non, người này gia nhập câu lạc bộ vì mục đích gì chứ?
“Anh Park chuyến này về thi lên đẳng có thuận lợi không?”
Tần Thanh hỏi.
“Không thấy anh đổi đai rồi sao, coi đi nè.”
“Chà, ngon lành ghê ta, đã lên Ngũ Đẳng rồi.”
“Ăn thua gì, đợt này anh lại sang đây ngoài vấn đề của câu lạc bộ ra còn đặc biệt là vì em.”
“Vì em?”
“Phải! Sư phụ Kim đã xem qua băng ghi hình trận đấu của em, ông ấy hết sức hài lòng và muốn thu em làm đệ tử chân truyền.”
Tần Thanh nghe vậy thì hết sức vui mừng, nhưng nàng lại thoáng có chút chần chừ nhìn về phía Long Hữu. Nếu là trước đây thì khẳng định nàng sẽ quyết định ngay lặp tức nhưng giờ phút này thì...
Nếu làm đệ tử chân truyền của sư phụ Kim thì sẽ được học bổng đi du học Hàn Quốc, tương lai chắc chắn là vô cùng xán lạn, nhưng nếu vậy thì phải xa anh ấy... giờ phút này nàng thực sự đang rất phân vân.
“Anh Hữu... em...”
Long Hữu cũng không nói gì, hắn vội dùng tay che miệng nàng lại, hai mắt nhắm nghiền tập trung tinh thần hết mức có thể. Động tác thân mật này lọt vào mắt của Park Choi làm hắn hết sức phẫn nộ, ai cũng biết là Park đã thích Tần Thanh lâu lắm rồi, tuy là thái độ của Tần Thanh xưa nay vẫn chỉ xem hắn như là một người anh trai nhưng Park đã thầm hạ quyết tâm là đi chuyến này về thì nhất định sẽ tỏ tình với nàng... nhưng ai có ngờ...
“Sư phụ Kim, ông là bậc trưởng bối mà nghe lén như vậy thì có phần không phải a.”
Giật mình!
Một bóng người vút qua đứng cạnh Park Choi, đó là một lão già thân thể cường tráng, toàn thân tản mác một luồng khí tức rất đôn hậu làm cho người ta phải sinh lòng lễ phép.
“Cậu phát hiện ra ta từ lúc nào.”
“Ngay từ khi bước vào tôi đã cảm nhận thấy một luồng khí tức tập trung về phía chúng tôi rồi, là ông muốn thử tôi hay là Tần Thanh?”
Sư phụ Kim cười hiền lành: “Ta chỉ quan sát cô bé này chút thôi, không ngờ lại bị cậu phát hiện.”
Lúc này cả câu lạc bộ mới nhận ra ông cụ này chính là vị sư phụ Kim nổi danh ở Hàn Quốc mà bọn họ vẫn hằng sùng kính, không ngờ lần này Park sư huynh còn dẫn theo ông ta đến Việt Nam a. Mọi người trong nháy mắt kể cả Tần Thanh và Park đều vội khom người hành lễ ra mắt vị trưởng bối này.
Chỉ có Long Hữu là vẫn duy trì thái độ hờ hững, nhưng sâu trong thân thể hắn đã ngầm vận công, chỉ cần chờ lúc phát tác nữa thôi.
Vị sư phụ Kim quan sát Tần Thanh mãi làm nàng ngượng gần chết, ông ta rất hài lòng với cô bé này. Tần Thanh có cốt cách rất tốt, căn cơ sợ còn vững hơn Park Choi nhiều, nếu tu luyện công pháp của lão thì chắc chắn trong vòng 5 năm sẽ tiến vào cảnh giới Cao Thủ.
“Ta biết cậu không muốn cô ấy đi, nhưng phải biết rằng, trong vòng 5 năm ta sẽ làm cho cô bé tiến vào cảnh giới Cao Thủ.”
Long Hữu nghe vậy thì nhịn không được bật cười: “Lão già, tôi cũng cam đoan với ông, chỉ cần 1 năm tôi cũng có cách khiến cho nàng tiến vào cảnh giới cao thủ.”
Nghe vậy sư phụ Kim bỗng trở nên nghiêm túc dị thường.
Gương mặt Park Choi cũng trở nên xám xịt, hắn biết rằng người thanh niên trước mắt hoàn toàn có đủ tư cách ngang hàng với sư phụ của mình, nếu hắn muốn giành Tần Thanh về từ tay của Long Hữu thì phi thường khó khăn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét